Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 549. Làm buôn bán 1

Chương 549. Làm buôn bán 1

Đương nhiên đây cũng không phải nói Vệ Thế Quốc kém.

Trên thực tế, Vệ Thế Quốc ở phương nam bươn trải tuy không nói cực kỳ tốt, nhưng cũng rất xuất sắc.

Chỉ là nhà buôn thời buổi này cũng không dễ làm như vậy.

Khó khăn nhất định là có khó khăn, trong quá trình phát triển cũng gặp không ít phiền toái, chỉ là những phiền toái này cũng không được coi như phiền toái, trên cơ rất nhanh đã giải quyết xong.

Hiện giờ, phương nam phát triển nhanh ngoài dự đoán.

Năm trước phương nam còn chưa có tốc độ như vậy, nhưng sau năm nay, sự phát triển của phương nam có thể nói là biến chuyển từng ngày.

Tuy trước đó Vệ Thế Quốc rất lo lắng, nhưng nhóm người của anh xem như là nhóm người xuống biển sớm nhất.

Hơn nữa Vệ Thế Quốc muốn tiền có tiền, muốn xe có xe.

Bắt đầu làm việc tự nhiên là làm ít công to.

Hiện tại đã là đầu tháng 5, năm sau anh sẽ xuất phát qua đây, tới phương nam ngắn ngủn hai ba tháng, Vệ Thế Quốc cũng là gần đây mới chân chính kiếm tiền.

Anh là một người cực kỳ cẩn thận, cũng không phải vừa qua đây liền chui đầu vào, trước tiên anh và Thẩm Tòng Quân đi tìm hiểu hơn một tháng, chính là để tìm con đường chính quy làm nghề vận chuyển hàng hóa, lại tặng thuốc lá cho người ta, sau khi thăm dò rõ ràng thị trường mới bắt đầu quăng tiền vào.

Tuy rằng anh mang theo tiền qua đây, mang theo hơn 5000 đồng tiền, nhưng mà tiền này cũng không phải gió thổi tới, sao có thể tùy tiện dùng? Mỗi một đồng tiền mang qua đây đều phải đặt trên lưỡi dao mới được.

Mà trước mắt, tháng này đã bắt đầu kiếm tiền, hơn nữa còn đạt được thành tích tương đối không tồi.

Đến lúc này Vệ Thế Quốc mới gọi điện thoại về, thuận tiện cũng là báo tin vui.

Chỉ là tin tức tốt này còn chưa kịp nói thì đã nghe được tin tức vợ mình mua xe hơi nhỏ.

Vệ Thế Quốc cũng có chút chịu đả kích, xe hơi nhỏ bao nhiêu tiền anh biết rõ.

Đặc biệt ở niên đại này, lại có bao nhiêu người có thể mua nổi xe hơi nhỏ?

Nhưng trước khi anh xa nhà, vợ đã đưa toàn bộ của cải cho anh làm tiền vốn.

Nói cách khác, trong hai ba tháng ngắn ngủn, vợ anh cũng đã kiếm lời số tiền một chiếc xe hơi nhỏ.

Mà anh chỉ là vừa mới với thị trường bên phương nam mà thôi, mới vừa bắt đầu kiếm tiền bên này.

Cho nên nghĩ một chút xem chênh lệch của anh và vợ lớn cỡ nào?

Haizzz, vợ quá có năng lực.

Đương nhiên, cảm khái cũng chỉ là cảm khái.

Vệ Thế Quốc tuyệt đối sẽ không chê vợ mình có năng lực hơn mình.

Anh cũng không có cái loại tâm lý chủ nghĩa đại nam tử này, cảm thấy phụ nữ hẳn là nên yếu hơn nam nhân, không nên mạnh hơn nam nhân.

Trên thực tế anh chỉ lo lắng một chút, chính là vợ quá có năng lực, có thể chờ anh già rồi sẽ ghét bỏ hay không?

Dù sao nam nhân mà, tới tuổi nhất định luôn là không thể trọng dụng, qua loa xong việc, mà chuyện khiến vợ vừa lòng nhất ở anh lại chỉ có mặt này.

Tô Tình nói điện thoại với Vệ Thế Quốc sao có thể nghĩ đến anh sẽ suy nghĩ những thứ này? Trong đầu dưa của tên ngốc này cũng không biết nghĩ những gì.

Tô Tình hàn huyên với anh xong mới hỏi: "Có đủ người không?"

Vệ Thế Quốc nói: “Không đủ, hiện giờ anh vẫn đang tìm người.”

Trước mắt, Vệ Thế Quốc rất thiếu người, dù sao cùng Thẩm Tòng Quân cũng chỉ có hai người, cũng may ít nhiều còn có xe vận tải, hơn nữa hai người đều là người có năng lực, nếu không căn bản không thể làm ra chút bọt nước gì.

Nhưng bởi vì có xe, hiện tại dù mời người cũng dễ dàng hơn không ít.

Tô Tình nói: “Người phương nam bên kia không dễ tìm, đều là người khôn khéo, có muốn gọi đám người Cương Tử qua không?"

Vệ Thế Quốc nói: “Anh sợ bọn họ không đi, ở quê nhà sống cũng không ít.”

“Dù không ít bọn họ cũng sẽ vui vẻ đi cùng anh, làm việc dưới ruộng có thể kiếm bao nhiêu tiền chứ.” Tô Tình nói.

Vệ Thế Quốc cười nói: “Vậy được, tháng sau bọn anh muốn chở một xe hàng hóa về, đến lúc đó sẽ về quê hỏi một chút, nếu bọn họ bằng lòng, anh sẽ kéo cả bọn họ đi cùng."

“Đi cùng nhau cũng tốt, nhưng nếu mấy người ở bên ngoài kết bè kết phái làm chuyện có lỗi với bọn em, vậy cũng không nên trách em không khách khí.” Tô Tình cảnh cáo.

“Vợ à, trời đất chứng giám, tấm lòng của anh với em thiên địa chứng giám, nhật nguyệt nhìn rõ, người khác thì không biết, em còn không biết trong lòng anh ngoài em ra ai anh cũng chướng mắt sao?” Vệ Thế Quốc nói.

Tô Tình cười mắng: “Dẻo miệng.” Tên đầu gỗ hiện giờ càng ngày càng biết nói lời ngon tiếng ngọt.

Lúc ăn Tết, há mồm liền khen cô, khen cô đến có chút lâng lâng, cái gì cũng khen, mọi mặt, ngay cả tóc tai, anh cũng nói tóc vợ thật thơm thật mềm.

Nhưng năm nay Tô Tình quả thực rất bận.

Còn không phải sao, gọi điện thoại với Vệ Thế Quốc xong, Tô Tình lại bắt đầu lấy ra bản thảo thiết kế vẽ phác họa, nhu cầu lượng bài viết cực kỳ lớn.

Tô Tình thân là người thiết kế chủ đạo, toàn bộ xưởng quần áo đều ý lại, trước mắt cực kỳ bận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận