Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 550. Làm buôn bán 2

Chương 550. Làm buôn bán 2

Nhưng bận thì bận, bản thân Tô Tình vẫn cực kỳ vui.

Bởi vì thu vào rất khả quan, hơn nữa đến tháng sau, đợt tiền lãi thứ hai của xưởng quần áo sẽ lấy được.

Đến lúc đó tất nhiên cũng không ít.

Bởi vì hiệu ứng của quảng cáo cực kỳ lớn, cửa hàng bách hóa bên Bắc Kinh này, phàm là người làm ngành trang phục, đều là giám đốc tự mình qua đây đặt hàng.

Thông báo tuyển dụng công nhân cho xưởng quần áo cũng rất nhiều, gần đây lại tuyển thêm 20 công nhân, đều là những công nhân đã về hưu có kinh nghiệm lâu năm.

Lúc Tô Tình vẽ phác thảo, bà Đường đã trở lại, hỏi: “Mẹ, bên ngoài có chuyện gì? Sao giống cãi cọ ồn ào thế?"

Bà Đường nghe vậy thở dài, nói: “Là nhà họ Thẩm ầm ĩ.”

“Nhà họ Thẩm ầm ĩ? Bên kia không phải vẫn tốt sao, sao lại đột nhiên ầm ĩ?" Tô Tình thuận miệng hỏi.

“Trước đó vẫn tốt, nhưng hiện tại không tốt được.” Bà Đường nói: “Thằng bảy nhà họ Thẩm mang theo vợ con trở về, nhưng nhà họ Thẩm cũng chỉ có một mảnh đất kia, mảnh đất kia đã ở bốn nhà thằng cả, thằng hai, thằng ba và thằng năm nhà họ Thẩm, vốn đã ở đến luống cuống, giữa chị em dâu cũng không ít lần vì chuyện lông gà vỏ tỏi mà cãi nhau, sao có thể để cả nhà thằng bảy nhà họ Thẩm vào ở nữa. Không phải đã làm ầm ĩ lên sao?"

“Lão bảy nhà họ Thẩm không phải cũng là người nhà họ Thẩm sao, còn có thể không cho ở à?" Tô Tình nhíu mày.

"Thằng cả nhà họ Thẩm nói, đã lấy vợ ở nông thôn, vậy không còn quyền lợi quay về nhà ở, thằng hai, thằng ba và thằng năm nhà họ Thẩm cùng với vợ bọn họ cũng không khác mấy, đều tỏ thái độ này, hiện giờ vợ chồng thằng bảy và hai đứa con không có chỗ ở." Bà Đường nói.

Tô Tình nói: “Dìu già dắt trẻ, cho dù có chỗ ở, đến lúc đó công việc cũng là vấn đề, những người anh trai chị dâu kia chắc cũng không muốn phí công nuôi dưỡng một nhà bốn người bọn họ?"

Bà Đường nói: “Hẳn là cũng do chuyện này nữa, Tình Tình, mẹ quay về thương lượng với con một chút, con xem mảnh đất bên chỗ đại học Bắc Kinh kia giờ này cũng chưa có ai ở, ngay cả quần áo hình thức cũng không cần, nếu không trước tiên để cho hai vợ chồng thằng bảy ở? Đứa bé này trước đây cũng là mẹ và cha con nhìn nó lớn lên, hiến tại thấy nó như vậy cũng không đành lòng.”

Tô Tình nghe vậy cười: “Chuyện này không thành vấn đề, sao còn phải về nhà nói, mẹ có thể trực tiếp nói với lão bảy nhà họ Thẩm.”

Bà Đường cười nói: “Mẹ không phải bên kia con có sử dụng sao? Được rồi, nếu không dùng chỗ bên kia, vậy mẹ đi nói với thằng bảy nhà họ Thẩm.”

Tô Tình kêu mẹ cứ việc đi nói, nhưng trong đầu đột nhiên lóe lên, gọi bà lại hỏi: “Mẹ, anh ta làm người thế nào?”

Bà Đường mới nói: “Đứa nhỏ này là đứa bé tốt, tuy có chút nghịch ngợm, nhưng đó là khi còn nhỏ, hiện giờ đã là cha của hai đứa nhỏ, vừa rồi mẹ thấy nó bị anh hai chị dâu nói như vậy, cũng không đáp trả một câu, mẹ liền biết đã trưởng thành, hơn nữa lúc trước xuống nông thôn vốn lên là đứa thứ sáu nhà họ Thẩm, nhưng thằng bảy lo chị gái xuống nông thôn sẽ bị bắt nạt, cho nên xuống nông thôn thay chị mình.”

Tô Tình hỏi: “Vậy hiện giờ anh ta đã quay về, có phải không có việc làm hay không?”

Bà Đường nghe vậy nhìn cô: "Đúng là không có công việc, Tình Tình, con có kế hoạch gì sao?"

Tô Tình cũng không có chần chờ, nói: “Con định tìm một đoạn đường tốt, xem có cửa hàng mặt tiền nào muốn bán không, con định mua một cửa hàng mặt tiền.”

Bà Đường kinh ngạc: “Mua cửa hàng mặt tiền? Sao đang êm đẹp lại mua cửa hàng mặt tiền, muốn buôn bán cái gì sao?"

Tô Tình cười nói: “Con định buôn bán.”

“Không phải đã làm xưởng quần áo cùng thằng hai nhà họ Trương rồi sao? Còn muốn buôn bán cái gì, như vậy có thể bận quá hay không? Có lo được hết không?" Bà nói.

Tô Tình nói: “Có thể lo được, hơn nữa cũng không phải tự con đi quản, không phải con đang muốn tìm vài người sao? Nên mới hỏi một chút xem anh bảy nhà họ Thẩm có đáng tin cậy hay không, nếu đáng tin thì tìm anh ta."

Tô Tình nói giản lược chuyện mình muốn làm buôn bán một lần, bà Đường nghe xong cũng cảm thấy không tồi.

Nhưng chỉ lo lắng cô quá mệt mỏi:"Con phải vẽ phác họa, lại còn đi học, còn phải chăm sóc Dương Dương và Nguyệt Nguyệt, hiện tại lại muốn mở cửa hàng, con lại không phải người sắt.”

Tô Tình cười nói: “Không có gì quan trọng, con còn trẻ con có thể bận rộn, hơn nữa cũng chưa chắc đã có cửa hàng để mua, nếu không gặp được cửa hàng tốt, vậy bán vỉa hè trước đã."

Nghe cô nói như vậy bà Đường cũng không nhiều lời: “Nếu con thuê thằng bảy hẳn là có thể làm được, nhưng cũng chưa cần mua cửa hàng vội, bán vỉa hè trước đã, kiếm lời rồi tính tiếp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận