Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 556. Lại một chiếc xe tải lớn 3

Chương 556. Lại một chiếc xe tải lớn 3

Còn không phải sao, Từ Diệu Tổ liền tới nhỏ giọng nói chuyện này với mẹ mình Trương Quế Hoa.

Từ Diệu Tổ nói chuyện còn cực kỳ có kỹ thuật, thở dài nói: “Bởi vì A Tú có quan hệ tốt với chị dâu, nên anh Thế Quốc mới chiếu cố con, A Tú muốn con đi, dù sao một tháng được mấy chục đồng tiền, nhưng con cũng không quá muốn đi, con không yên lòng chuyện trong nhà.”

Trương Quế Hoa cũng vội gần chết: “Con là đồ ngốc có phải hay không? Một tháng mấy chục đồng tiền nhưng không cần? Con là đồ ngu xuẩn sao? Con muốn tức chết mẹ có phải hay không?”

“Con không yên lòng chuyện trong nhà, con đi rồi A Tú và ba đứa trẻ phải làm sao bây giờ?” Từ Diệu Tổ nói.

Trương Quế Hoa lập tức nói: “Mẹ qua bên kia ở, có mẹ ở đây, con còn lo lắng gì? Còn có cha con cũng ở không không phải sao?”

“Vẫn là thôi đi, mẹ nhất định sẽ khắt khe với Tiểu Ngư, con coi Tiểu Ngư như con ruột, mẹ qua đó, Tiểu Ngư có thể ăn cơm no sao?” Từ Diệu Tổ nói.

Trương Quế Hoa hận không thể thề: “Mẹ sẽ không khắt khe với Tiểu Ngư, cũng sẽ không quản chuyện của A Tú, mẹ chỉ qua bên kia làm bạn thôi, nhưng công việc Thế Quốc giới thiệu con cần đi, con có biết trong thôn đều nhớ thương hay không!” Hiện tại Vệ Thế Quốc ở trong thôn chính là miếng bánh thơm, giới thiệu công việc, bao nhiêu người đếu muốn được anh kéo một tay, đứa con trai này của bà ta có cơ hội thế nhưng còn không muốn đi!

“Con biết, anh Thế Quốc nói, đều là nhìn ở việc quan hệ của vợ anh ấy và A Tú rất tốt, nếu không anh ấy định đem cơ hội cho nhà họ Mã.” Từ Diệu Tổ nói.

Không thể nghi ngờ, phân lượng của A Tú trong lòng Trương Quế Hoa lại tăng thêm hai phần, nghe xong liền nhanh chóng bảo đảm, lúc này Từ Diệu Tổ mới gật đầu, nói: “Mẹ giúp con chăm sóc bọn nhỏ cho tốt, chờ con quay về, mỗi tháng tiền lương con kiếm được sẽ gửi mẹ mười đồng tiền, để mẹ tự giữ lấy.”

Trương Quế Hoa đương nhiên không khách khí.

Vì thế, Từ Diệu Tổ bên này cũng hoàn toàn không thành vấn đề, Trương Quế Hoa còn chạy tới nói với Vệ Thế Quốc, kêu anh không cần lo lắng chuyện ở nhà cũ, Trương Quế Hoa sẽ trông hộ!

Vệ Thế Quốc cũng khách khí nói cảm ơn thím.

Đối với Vệ Thế Quốc mà nói, một chuyến này xem như cực kỳ thuận lợi, thêm ba cánh tay đắc lực Vương Cương, Vương Thiết và Từ Diệu Tổ, những người được việc như vậy, Vệ Thế Quốc đều không ngại nhiều.

Vệ Thế Quốc cũng thật sự rất bận, chỉ lái xe qua chỗ nhà chị gái tặng chút đồ dinh dưỡng, ngay cả nhà cũng không vào ngồi đã lái xe mang theo Thẩm Tòng Quân, Vương Cương, Vương Thiết và Từ Diệu Tổ đi rồi.

Vệ Thanh Mai tan tầm trở về nghe nói chuyện này, tức giận nói: “Đã bảo nó đừng mua nhiều như vậy, mỗi lần tới đều không nghe, chỉ biết phung phí tiền.”

Sữa bột, sữa mạch nha, kẹo sữa, đường đỏ và bánh quy, một túi lớn.

“Là cậu thương bọn con.” Ba anh em Trần Gia Đống, Trần Gia Lương và Trần Gia Châu lại rất vui.

Cậu quay về là phong cảnh tuyệt đẹp nhất trong thời thơ ấu của bọn nó, cũng là chuyện mà các bạn nhỏ khác trong thôn hâm mộ nhất.

Mà lúc này, người cậu treo đầu dê bán thịt chó kia của bọn nó còn đang lừa người.

Bởi vì biết anh và Thẩm Tòng Quân đã không còn đi làm ở bộ vận chuyển, Vương Cương, Vương Thiết và Từ Diệu Tổ đều sợ ngây người, cũng sững sờ.

Đây không phải là chuyện cần tẩy não sao?

Vệ Thế Quốc nói: “Bộ vận chuyển bên kia sao có thể yêu cầu nhiều người như vậy, là tôi cần người mà thôi, tôi tách ra làm một mình, nhưng làm cũng tôi đãi ngộ tuyệt đối sẽ không kém hơn đơn vị, tiền lương một tháng 50 đồng tiền, bao ăn bao ở, ăn ở đều không cần mọi người tiêu tiền.”

Phúc lợi này vừa nói ra, mấy người Vương Cương liền động tâm.

Nhưng cũng có chút lo lắng hỏi: “Thế Quốc, vậy chúng ta làm cái này có tính là đầu cơ trục lợi không?”

“Đầu cơ trục lợi cái gì, tôi có dấu ấn của đơn vị đứng đắn.” Vệ Thế Quốc nói: “Hơn nữa, rất nhanh tôi cũng sẽ tự mình mở công ty, đến lúc đó có giấy phép buôn bán xuống, đây là đơn vị của tôi, cũng phải nộp thuế cho quốc gia, là đơn vị vận chuyển chính quy!”

Ba người đều bị lừa dối đến sửng sốt.

Thẩm Tòng Quân có chút buồn cười, nhưng Vệ Thế Quốc cũng không gạt người, quả thực có tính toán trên phương diện này.

Tính ra anh ấy còn có thể lấy phần lợi, đãi ngộ là tốt nhất.

Nhưng đối với chuyện này không có gì để nói, Thẩm Tòng Quân biết lái xe, cũng là chủ lực, hơn nữa bằng bất cứ giá nào cũng bỏ đơn vị tới làm cùng anh, đương nhiên phải chia phần lợi hoa hồng.

Nhưng Vương Cương, Vương Thiết và Từ Diệu Tổ, trước mắt đều cần dẫn dắt, còn những mặt khác đều phải chỉ đạo, hơn nữa chính là Vệ Thế Quốc tự mình làm ông chủ kiếm tiền, anh không phải người làm từ thiện, đương nhiên phải kiếm lợi nhuận.

Còn nếu sau này vẫn luôn làm cùng anh, anh đương nhiên sẽ không bạc đãi bọn hắn.

Vệ Thế Quốc dẫn bọn họ tới nội thành, nghỉ ngơi chỉnh đốn cả đêm trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận