Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 559. Vợ à, cảm ơn em 2

Chương 559. Vợ à, cảm ơn em 2

Bọn họ biết Thẩm An Dân hiện tại đang giúp Tô Tình bán quần áo, một tháng nghe nói có 30 đồng tiền, bọn họ đều muốn đến giúp Tô Tình bán quần áo, chỉ là vẫn không có da mặt dày.

Bởi vì đều là bán nữ trang, Thẩm An Dân còn có vợ hỗ trợ, bọn họ còn chưa kết hôn, không có ai hỗ trợ, không bán được, đương nhiên miệng cũng không ngọt như Thẩm An Dân.

Đều cùng nhau lớn lên bên này, mười cái miệng của bọn họ cũng vẫn kém Thẩm An Dân.

Vì vậy, Vệ Thế Quốc nói bên kia thiếu người, bọn họ thật sự không nói hai lời liền gật đầu.

“Tiền lương một tháng 40 đồng tiền, ít hơn tài xế bên bộ vận chuyển một chút, tài xế phụ trách lái xe rất nhiều, còn phải cùng hai người dọn hàng dỡ hàng, cho nên tiền lương của bọn họ là 50 đồng tiền, nhưng những mặt khác cũng giống nhau, hai người cũng là bao ăn bao ở.” Vệ Thế Quốc nói.

“Bao ăn bao ở? Ăn ở đều không cần tiêu tiền?” Hai người đều hỏi.

“Đúng vậy, bên kia tôi có thuê nhà ở, hai người đi qua sẽ ở cùng một phòng với nhau, có thuê một dì lo quét tước và nấu cơm, giặt đồ, mấy chuyện này đều không cần nhúng tay.” Vệ Thế Quốc nói.

Đôi mắt thằng năm nhà họ Hứa và thằng tư nhà họ Vương đều tỏa sáng.

“Con còn mời người nấu cơm quét tước, giặt quần áo sao? Vậy một tháng phải dùng bao nhiêu tiền.” Bà Đường nói.

“Một tháng dùng thêm một khoản tiền lương, nhưng cũng không có biện pháp, mọi người làm việc xong đều mệt mỏi, làm gì rảnh rỗi làm những chuyện này, bọn con bên kia thuê một dì hỗ trợ cũng tốt.” Vệ Thế Quốc cười, nhìn về phía hai bọn họ: “Hai người quay về suy xét một chút, nếu cảm thấy không tồi, vậy thời gian tới cùng tôi đi phương nam, nếu cảm thấy đãi ngộ không hài lòng, vậy cũng cho tôi một câu trả lời, đừng để tôi chờ hai người.”

“Không cần suy nghĩ, tôi đồng ý, tôi đi cùng ông chủ!” Thằng năm nhà họ Hứa nhanh chóng nói.

“Tôi cũng không cần suy nghĩ, tôi cũng đi!” Thằng tư nhà họ Vương cũng vội nói.

Một tháng 40 đồng tiền, ăn ở còn không cần tiêu tiền, còn có người giặt quần áo, quét tước nhà ở, công việc như vậy tìm ở đâu ra?

40 đồng tiền tiền lương cũng có thể để dành không ít để cưới vợ!

“Còn có mấy ngày, về nhà suy nghĩ trước, nghĩ kỹ rồi lại nói, không cần phải gấp gáp trả lời tôi.” Vệ Thế Quốc cười nói.

Hai người sau khi trở về đương nhiên liền nói chuyện này với người nhà, trong nhà cũng rất kinh ngạc và ngoài ý muốn.

“Đứa con nuôi kia của ông Cung mở công ty vận chuyển ở phương nam?” Cha mẹ trong nhà hỏi.

“Phải, có hai chiếc xe tải lớn và mấy người, nhưng cũng quá nhiều việc, lo liệu không hết, cho nên lúc này mang hai đứa con qua bên kia hỗ trợ dọn hàng hóa.”

“Tiền lương bao nhiêu?”

“40 đồng tiền.”

“Như thế cũng không cao lắm, dọn hàng hóa cũng không dễ dàng thoải mái.” Cha mẹ thở dài.

“40 đồng tiền tiền lương, nhưng còn bao ăn bao ở, còn mời một dì đến nấu cơm quét tước, giặt quần áo!”

“Còn có đãi ngộ này? Con có đồng ý không?!” Cha mẹ sốt ruột nói.

“Đồng ý, chờ thêm mấy ngày anh ta qua phương nam, bọn con sẽ cùng đi.”

Chuyện Vệ Thế Quốc muốn mang thằng năm nhà họ Hứa và thằng tư nhà họ Vương qua phương nam làm việc ở bộ vận chuyển, ngày hôm sau cũng truyền khắp khu.

Chuyện tốt như vậy làm cha mẹ cũng không muốn giấu diếm, bởi vì con trai làm hộ buôn bán có không ít người chướng mắt, nói ngay cả vợ cũng không có, còn âm dương quái khí nói cô nương nhà người ta chướng mắt hộ buôn bán, mất mặt.

Trước mắt không phải đã có chút nở mày nở mặt sao?

“Đứa con kia của anh Cung, chính là cha của Dương Dương Nguyệt Nguyệt, tự mình mở công ty vận chuyển ở phương nam, gọi hai bọn họ qua phương nam bên kia đi làm!” Bà Hứa và bà Vương hôm sau đều đi nói.

“A? Chính là đứa con nuôi kia của ông Cung sao? Không phải nói làm tài xế sao, mở công ty vận chuyển lúc nào thế?” Hàng xóm kinh ngạc hỏi.

“Mới mở năm nay, nhưng làm rất tốt, thật sự là người rất có năng lực, cũng không trách vợ cậu ta có năng lực như vậy, bản thân cậu ta cũng là người có bản lĩnh!”

“Còn không phải sao, không rên một tiếng liền mở công ty vận chuyển, thật sự là người có năng lực!”

“Một tháng trả bao nhiêu tiền?” Hàng xóm hiếu kỳ nói.

“Một tháng 40 đồng tiền, nhưng còn bao ăn bao ở, những chuyện đó đều không cần tốn tiền, còn mời một dì đến giúp bọn họ nấu cơm,giặt đồ, quét tước nhà cửa, công việc như vậy tìm được ở đâu?”

“Còn không phải sao, tôi nói thằng tư nhất định phải làm việc cho tốt, bên ngoài không dễ tìm việc!”

“Đúng là không dễ tìm, chỗ nào có đãi ngộ như vậy? Còn mời người đến nấu cơm giặt đồ.”

“Cũng là thằng năm nhà tôi và thằng tư nhà bà làm người thành thật, lúc này ông Cung mới qua đây hỏi, nếu không ông Cung nhất định sẽ không hỏi.”

“Đúng vậy, tôi kêu thằng tư ở bên kia kiếm tiền tích cóp, sau này dùng để lấy vợ, một tháng có thể tiết kiệm 40 đồng tiền, một năm là có thể giữ 500 đồng tiền, có công việc cố định để thu vào, sau này muốn tìm cô nương nào mà không có?"

Hai người bà một lời tôi một câu nói, xem như xả hết buồn bực trước đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận