Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 56. Ấn tượng của anh vợ 5

Chương 56. Ấn tượng của anh vợ 5

“Cầm lấy!” Tô Cảnh Văn đưa qua, nói.

“Cảm ơn anh cả.” Tô Tình cảm kích nói, thật sự cảm kích lắm, bởi vì nhà không có đồng hồ đeo tay rất không tiện, hôm nay có một cái đồng hồ đeo tay như vậy để xem giờ, đúng là dễ dàng hơn rồi.

Hơn nữa cô cũng nhìn ra được, người anh cả này thật sự yêu thương cô em gái là cô đây, khiến cho Tô Tình đời trước không được nhận tình cảm ấm áp của người trong nhà cảm thấy trong lòng rất cảm động.

“Còn khách sáo với anh cả mình như thế à?” Tô Cảnh Văn lườm cô nói.

Tô Tình nhoẻn miệng cười nói: “Chị dâu cả của em là ai thế?”

“Con gái của thầy dạy trong xưởng anh, tên là Đỗ Hương.” Tô Cảnh Văn vừa tiếp tục đi lấy đồ vừa nói.

Trong đầu Tô Tình hiện lên những thông tin liên quan tới Đỗ Hương, hình như là có sinh một nam một nữ cho Tô Cảnh Văn, trong nguyên tác phần viết về anh cả cô không nhiều, nhưng mà chỉ từ câu chữ ngắn gọn cũng nhìn ra được, cuộc sống của anh cả cô thật sự giống như thế.

Nhưng đó là bởi vì có một cô em gái cực phẩm như cô đó, Tô Cảnh Văn lại là một kẻ cưng chiều em gái, cho nên khó tránh khỏi sẽ ảnh hưởng tới sự hòa thuận giữa tình cảm vợ chồng.

Hiện giờ đổi lại là cô, chỉ cần Đỗ Hương không phải là một người quá khó sống chung thì cô cũng tự nhận là sẽ không làm dữ, hơn nữa sau này cô cũng không cần anh cả cô phải lo lót cái gì, sẽ không kéo chân sau anh cả của cô.

Cho nên Tô Tình liền cười nói: “Có vẻ anh và chị dâu cả sống chung rất tốt đẹp, dẫn chị dâu cả đi xem chiếu bóng gì đó, đến ngày lễ cũng phải tặng chị dâu cả một món quà nhỏ để cho chị ấy bất ngờ nhỏ gì đó.”

Tô Cảnh Văn cười một tiếng, nói: “Nào có nhiều chuyện như thế đâu?”

“Anh cả, anh không nên xem thường những chuyện này, chuyện thì nhỏ đấy, nhưng lại đưa đến tác dụng không hề nhỏ chút nào. Trong lúc làm vợ chồng sẽ từng chút tích lũy sự thất vọng, có đôi khi nói rằng tiểu tiết quyết định thành bại!” Tô Tình nói.

Dáng dấp anh cả cô cao ráo lại đẹp trai như thế, hơn nữa đi làm ở trong xưởng gia cụ cũng rất có tiền đồ, lương mỗi tháng cũng chẳng thấp, lại còn biết chiều chuộng, vậy thì dạng con gái nào mà không quyết một lòng với anh ấy chứ, bởi vì đi đâu mới tìm được đây?

“Vệ Thế Quốc đối xử với em không tốt à?” Tô Cảnh Văn không nghe, vừa nghe thấy hai chữ thất vọng thì vội hỏi.

“Có chỗ nào không tốt chứ, anh ấy đối xử với em tốt lắm, em nói anh đó anh cả.” Tô Tình vừa nói vừa thở dài: “Em cũng là phụ nữ, tất nhiên em biết trong phòng phụ nữ mong muốn điều gì, anh cả anh cứ nghe em đi, không sai đâu.”

“Ừ, anh biết rồi, em sắp xếp mấy thứ này một chút đi.” Tô Cảnh Văn nói.

Lúc này Tô Cảnh Văn mới đi tới bên giường nhìn một cái, liền thấy một đống đồ linh ta linh tinh, thật sự không hề ít!

Có mấy túi đường nữa, trong đó có một túi đã mở ra rồi, còn có hai bịch sữa bột, đường đỏ cùng với bánh bích quy, ngoài ra còn có mấy tờ phiếu vả và phiếu thịt.

“Đồ lần trước gửi cho em còn chưa ăn hết mà, sao lại mang theo quá nhiều đồ tới như vậy làm gì?” Tô Tình không khỏi nói.

“Mang tới cho em ăn là được, đừng hỏi nhiều như thế.” Tô Cảnh Văn không thèm để ý nói.

“Anh cả, bây giờ anh đã có đối tượng, sau này anh đừng dùng tiền lương của anh mua đồ cho em nữa, anh Thế Quốc cũng nuôi nổi em mà, không cần anh bù thêm cho em đâu.” Tô Tình nghiêm túc nói.

Tô Cảnh Văn sửng sốt một chút, nhìn em gái mình, sở thử trán cô một cái, hỏi: “Em không lên cơn sốt đó chứ?” Nói mấy lời vớ vẩn gì thế?

“Em nghiêm túc!” Tô Tình nắm lấy tay anh ấy, nói: “Không cần anh cả bù vào đâu, để cha mẹ thỉnh thoảng gửi ít đồ tới cho em là được rồi. Anh Thế Quốc cũng có cách, những thứ này anh ấy cũng có thể mua được mà.” Câu cuối cùng này, cô thấp giọng nói nhỏ.

Tô Cảnh Văn thấy em gái mình không phải đang lừa mình, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nói: “Anh còn tưởng rằng em từng gặp Lục phán nữa.”

Tô Tình không nhịn được đánh anh ấy một cái: “Anh mới bị đổi đầu ấy!”

Tô Cảnh Văn cười một tiếng, đứng lên nói: “Thời gian cũng không còn sớm, anh và Thế Quốc sẽ tới nhà lão đội trưởng của mấy đứa ngồi một chút.”

“Mang theo kẹo sữa và bánh bích quy theo, anh và Thế Quốc ở trong thôn không thể thiếu được thuận lợi mà lão đội trưởng mang tới.” Tô Tình nói.

Tô Cảnh Văn cũng gật đầu một cái, mang theo một túi kẹo sữa và một túi bánh bích quy rồi đi qua đó cùng với Vệ Thế Quốc.

Lão đội trưởng Mã đón bọn họ đi vào, thấy mấy thứ đồ kia thì nói với bọn họ: “Tới ngồi chơi một chút là được rồi, còn cầm mấy thứ này tới làm gì chứ? Thế Quốc, cậu đang coi ông chú già nhà là người ngoài đấy phỏng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận