Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 561. Vợ à, cảm ơn em 4

Chương 561. Vợ à, cảm ơn em 4

Ăn xong hai vợ chồng mới ra ngoài, qua xưởng quần áo ngồi trò chuyện với Trương Toàn Thắng, Trương Toàn Thắng biết hiện giờ anh đã mở công ty vận chuyển, cũng có chút cảm khái.

Hai vợ chồng này đúng là tuổi trẻ đầy hứa hẹn danh xứng với thực, hiện giờ mới bao nhiêu tuổi, ai cũng sự nghiệp lớn mạnh như vậy.

Đương nhiên cũng là đuổi kịp đúng lúc, gặp thế cục hiện giờ, đương nhiên cũng nương gió mà lên.

“Đúng lúc Tình Tình đến rồi, vừa rồi vị thương nhân Hong Kong kia gọi điện qua đây, ba ngày sau hắn có thể đến Bắc Kinh, hắn còn muốn qua bên chúng ta lấy một lô hàng nữa.” Trương Toàn Thắng nói.

Tô Tình cười nói: “Lần trước bán không tồi?”

“Phải, nhưng hắn hỏi chúng ta có hứng thú hay không, mở một xưởng quần áo ở phương nam bên kia, như thế cũng có thể tiết kiệm phí tổn rất lớn, bên kia cũng cách Hong Kong gần, sau này hàng hóa tới lui cũng vừa nhanh vừa tiện." Trương Toàn Thắng nói.

“Nói thế không sai.” Tô Tình gật đầu.

“Nếu muốn làm xưởng ở phương nam, anh có thể hỗ trợ tìm nơi.” Vệ Thế Quốc nói.

Trương Toàn Thắng nói: “Chính là phân xưởng nhà máy như chúng ta, nhưng nếu có thể làm nhà máy ở phương nam, Tình Tình, chúng ta chiếm 5 phần lợi, còn lại cho cô, cô thấy sao?”

Anh ta nói như vậy đương nhiên là không cần nhiều lời, đều đã trải qua suy xét, phải biết rằng, công ty vận chuyển của Vệ Thế Quốc ở bên phương nam, nếu nhà máy này vợ anh chiếm một nửa, vậy chuyện vận chuyển cũng tiện hơn.

Hơn nữa người khác cũng ở bên kia, cũng tiện quản lý không phải sao?

Tô Tình cũng không khách khí, nói với Vệ Thế Quốc: “Vậy chờ anh đi qua, liền xem tình hình bên kia xem, tốt nhất là chọn chỗ là xưởng quần áo trước đây rồi tìm người nhận thầu, như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian và phí tổn.”

Vệ Thế Quốc đồng ý.

Vài ngày sau, vị thương nhân Hong Kong kia cũng đến, Vệ Thế Quốc và vợ qua tiếp đón, trước tiên mời người ta đi ăn cơm thể hiện lễ nghĩa của chủ nhà, sau đó mới nói chuyện làm ăn.

Lô quần áo trước bán rất chạy, cho nên lần này lại đây, lại lấy một đợt hàng năm nay.

Quảng cáo trang phục năm nay đã quay xong, trước sau có mấy chục bộ, trong đó hơn phân nửa là đặt ở Hong Kong bên kia, cũng là kiểu dáng rất mới mẻ, cho nên giờ mới tới đặt hàng.

“sau năm nay, nếu năm sau bên anh vẫn muốn hợp tác với chúng tôi, cũng không cần tốn công chạy đến Bắc Kinh xa xôi như này nữa, chúng tôi nghe theo ý kiến của anh, dự định xây thêm một phân xưởng ở phương nam bên kia.” Tô Tình dùng tiếng Cảng để nói.

“Vậy thật đúng là không thể tốt hơn.” Thương nhân Hong Kong cười nói, lại nói với Vệ Thế Quốc: “Cậu thật sự đã lấy được một phu nhân khiến người ta hâm mộ, cô ấy thật sự quá ưu tú.”

Vệ Thế Quốc cũng dùng tiếng Quảng Đông đáp lại: “Đương nhiên.”

Ở phương nam bên kia mở công ty vận chuyển, Vệ Thế Quốc cũng đã học xong tiếng Quảng Đông, tiếng Quảng Đông và tiếng Cảng cũng không quá khác nhau, chỉ là tiếng Cảng thỉnh thoảng sẽ thêm mấy từ ngữ tiếng Anh, còn mặt khác đều là giống nhiều khác ít.

Tô Tình cười liếc mắt nhìn Vệ Thế Quốc một cái.

Trương Toàn Thắng còn chưa biết nói tiếng này có chút hâm mộ, anh ta cũng muốn học nói, nếu không thật sự là không chen lời vào được.

Bởi vì thương nhân Hong Kong rất bận, cho nên sau khi ký kết hợp đồng, để lại tiền trả trước liền rời đi, đến lúc đó sẽ gọi người qua đây chuyển hàng giao nốt tiền.

Mà Tô Tình lúc này cũng đã tới ngày phải đưa Vệ Thế Quốc rời đi.

Thời gian bảy ngày, cơ hồ chỉ thoáng qua.

Tô Tình lái xe đưa Vệ Thế Quốc và con năm nhà họ Hứa, con tư nhà họ Vương đến ngồi xe, để con năm nhà họ Hứa, con tư nhà họ Vương xuống xe trước, hai vợ chồng nói chuyện riêng.

Tô Tình trực tiếp kéo Vệ Thế Quốc qua hôn, hôn xong rồi liền đuổi người xuống xe, sau đó quay đầu xe tự mình lái về.

Vệ Thế Quốc không bỏ được, nhưng dù sao cũng không có gì để nói, mang theo hai công nhân mới xuống nam.

Sau khi xuống nam, Vệ Thế Quốc gần như bận rộn gấp đôi, bởi vì còn phải hỗ trợ việc xây dựng xưởng quần áo, nhưng bận thì bận,, cuối cùng vẫn tương đối thuận lợi.

Tô Tình bên này đương nhiên cũng khá bận, mà gần đây trong ký túc xá bọn họ cũng có một việc tương đối thú vị.

Triệu Tiểu Châu muốn mở một tiệm lẩu, tìm Tô Tình cùng làm.

“Sao đột nhiên lại muốn mở tiệm lẩu?” Tô Tình buồn cười.

“Còn không phải lần trước qua nhà chị Tình ăn cơm, cảm thấy không tồi sao, hơn nữa em cũng không muốn duỗi tay xin tiền trong nhà mãi, em muốn tự làm một mình thử xem.” Triệu Tiểu Châu cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận