Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 562. Vợ à, cảm ơn em 5

Chương 562. Vợ à, cảm ơn em 5

“Nếu cùng làm, vậy phải tìm Thanh Tuyết làm cùng nhau.” Trong lòng Tô Tình dao động, mẹ cô chính là sư phụ cầm muỗng lâu năm trong tiệm cơm quốc doanh.

Đồ ăn lẩu trong nhà đều là bí phương độc nhất vô nhị của mẹ cô, là trước đây ông ngoại để lại, sau đó lại được mẹ cô cải tiến, cho nên đồ lẩu trong nhằn cực kỳ ngon.

Triệu Tiểu Châu cũng từng ăn ở nhà hai lần, khó có thể quên, nên hiện giờ cô ấy muốn làm ăn trên phương diện này một chút.

“Chị Thanh Tuyết sẽ làm buôn bán với chúng ta sao?" Triệu Tiểu Chu không chắc, chủ yếu là hiện giờ danh tiếng của chị Thanh Tuyết quá lớn, bởi vì hiệu ứng danh nhân, hiện giờ cũng trực tiếp lái xe đi học, không hề dừng chân, nếu không trong ký túc xá thật sự không được yên ổn.

Tô Tình nói: “Đợi lát nữa chị hỏi Thanh Tuyết chút xem, nhưng Tiểu Châu à, em phải biết rằng nếu mở tiệm lẩu, phí dụng cũng không nhỏ, em có bao nhiêu tiền?”

Triệu Tiểu Chu báo một con số, Tô Tình gật đầu: “Còn có thể, nhưng còn thiếu rất nhiều, như vậy đi, tài chính còn lại chị bỏ ra, còn gồm cả nước lẩu, phương án buôn bán sau này, thậm chí bao gồm thiết kế trang hoàng mặt tiền cửa hiệu đều giao cho chị, nhưng về lợi nhuận, chỉ có thể tính em hai phần, hai phần còn lại hỏi Thanh Tuyết có muốn góp một phần hay không, chị muốn lấy sáu phần, em nghĩ lại xem có hứng thú hay không?"

Triệu Tiểu Châu nghe hiểu, vui vẻ nói: “Vậy tương đương với em khởi nghiệp, chỉ bỏ tiền vào rồi ngồi chờ chia hoa hồng? Chuyện khác không cần em nhọc lòng?”

“Đúng vậy.” Tô Tình gật đầu.

“Được!” Triệu Tiểu Châu không chút do dự.

Tô Tình cũng liền qua hỏi Lý Thanh Tuyết, Lý Thanh Tuyết cười nói: “Hai người làm đi, đến lúc đó tôi qua ăn cơm, nhưng tính cả đầu tư một phần, tôi cũng không hiểu lắm về phương diện này, không thể giúp cái gì.”

“Nhưng phải mượn danh tiếng của cô dùng một chút.” Tô Tình cười nói: “Tiệm lẩu có cổ phần của Lý Thanh Tuyết, danh tiếng này đánh ra chắc chắn sẽ dẫn khách, hơn nữa tay nghề của mẹ tôi là truyền thống lâu đời còn có phương án buôn bán tôi đã thiết kế tốt, tin tưởng tiệm lẩu của chúng ta tuyệt đối sẽ nổi .”

“Cô có tin tưởng như vậy thì làm đi, danh tiếng cứ dùng không có vấn đề, không cần cho tôi hai phần lợi nhuận.” Lý Thanh Tuyết cười nói.

“Đây là cần phải cho, vậy nói như vậy là quyết định rồi?!” Tô Tình cười nói.

Quyết định trước mắt này, sao có thể nghĩ đến, sau này tiệm lẩu 'Lẩu truyền thống nhà họ Tô' mọc lên như nấm khắp cả nước?

Sau khi bà Tô nhận được điện thoại của con gái liền ngây ngẩn cả người, sau đó tức giận nói: “Con còn muốn mở tiệm lẩu? Không phải con đang hợp tác với xưởng quần áo sao, mẹ nghe bà nội Dương Dương nói, con còn mướn cửa hàng bên ngoài thuê người bán quần áo, còn có mở sạp bán quần áo vỉa hè, hiện tại lại đến cả tiệm lẩu?"

“Không phải đột nhiên nghĩ đến sao, mẹ, tay nghề kia của mẹ không thể chê, con cảm thấy không chút vấn đề.” Tô Tình cười nói.

“Mẹ cảm thấy vấn đề rất lớn, mở một tiệm lẩu cũng không phải chuyện dễ dàng, cửa hàng mặt tiền, tất cả đều phải chọn tốt, sao có thể nói làm là làm." Bà Tô nói.

Nhưng mà tuy nói như vậy, nhưng cuối cùng bà vẫn không thể ngăn con gái muốn mở tiệm lẩu, cuối cùng không có biện pháp, chỉ có thể kệ đi.

Ông Tô và bà Tô không lập tức qua Bắc Kinh, hai vợ chồng bọn họ dọn đến Bắc Kinh bên này là vào năm 1982.

Một năm này, Tô Tình mang thai ngoài ý muốn.

Cô quá bận, một năm này vừa tốt nghiệp, lại hô mưa gọi gió trên mặt sự nghiệp, khi mở họp ngất đi, được Trương Toàn Thắng đưa đến bệnh viện.

Cuối cùng mới phát hiện đã mang thai hơn ba tháng, mà cô quá mức mỏi mệt cho nên lúc này mới xuất hiện tình trạng khí huyết không đủ.

Sau khi biết mình mang thai, cả người Tô Tình đều ngây ngốc, cũng mới nghĩ lại, kinh nguyệt của mình quả thực đã rất lâu không có tới!

Bởi vì quá bận, mỗi ngày đều có chuyện làm không xong, nên cô cũng không chú ý tới.

Ông Cung và bà Đường lại rất vui, hơn ba tháng trước, sau khi Thế Quốc trở về nửa tháng, nhất định là mang thai khi đó.

Mà Tô Tình lại ngây ngốc nói: “Mẹ, sao con có thể mang thai? Thế Quốc đã buộc ga-rô, con không có khả năng mang thai!”

Bà Đường căn bản không nghi ngờ cô sẽ làm chuyện gì có lỗi với con nuôi ở bên ngoài, cười nói: “Tuy rằng đã buộc ga-rô không sai, nhưng sau khi buộc ga-rô lại mang thai cũng không phải không có, đây không phải chuyện ngoài ý muốn gì, tiếp theo con cần cố gắng bảo trọng thân thể."

Bà Đường là người rất hiểu biết, kiến thức sâu rộng, nhưng bà Tô lại không hiểu biết nhiều như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận