Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 564. Ngoại truyện 1

Chương 564. Ngoại truyện 1

Tôi tên Vệ Tinh.

Đứa con thứ ba nhà họ Vệ, năm nay vừa mới lên cao trung, nhưng đừng nhìn tôi vừa mới lên cao trung, tôi đã cao 1m82.

Ông bà nội nói anh trai tôi trước đây cũng không cao nhanh như vậy đâu, nhưng hiện tại cũng cao, đã 1m85.

Hiện tại sản nghiệp trong nhà đều do anh ấy quản, thật sự rất bận, một tháng có thể về nhà ăn một bữa cơm đã là nhiều, nhưng không có biện pháp, việc kinh doanh trong nhà rất bận.

Còn chị của tôi, ra nước ngoài du học, người cha tôi lo nhất chính là chị ấy, mỗi ngày phải gọi một cuộc điện thoại, sợ bị người nước ngoài theo đuổi rối không về nữa, trong gia quy còn nói không được gả cho người nước ngoài.

Vốn dĩ trong nhà cũng chỉ có cặp anh em song sinh là anh chị tôi, cha tôi quá sủng mẹ tôi, sau khi sinh bọn họ vậy mà trực tiếp đi buộc ga-rô.

Đúng vậy, không nghe lầm, tôi, Vệ Tinh, đứa con thứ ba nhà họ Vệ chính là đứa bé may mắn tồn tại sau khi buộc ga-rô, tôi cũng không biết mệnh mình phải lớn cỡ nào mới có thể thành công bén rễ nảy mầm trong bụng mẹ tôi.

Tôi hỏi bà nội, cha tôi cũng đã buộc ga-rô mẹ tôi còn mang thai, chẳng lẽ cha không hoài nghi mẹ tôi đào hoa gì sao?

Bà nội tôi liền nói, với tình cảm của cha mẹ cháu, người trẻ tuổi cũng chưa dính nhau như vậy, bọn họ có thể có đào hoa gì sao?

Nhìn xem, đây là tình cảm của cha mẹ cậu, thật khiến người ta hâm mộ.

Không nói những chuyện này nữa, khó khăn mới được nghỉ, tôi phải về quê xem một chút.

Bởi vì cha tôi ở ngoài phát triển rất tốt, còn xây dựng cho quê nhà, xây một con đường ở quê nhà chúng tôi, có con đường này thì làm gì cũng tiện, hơn nữa cũng là do cha tôi, những nông thôn khác rất muộn mới có điện, nhưng ở quê tôi, vào thập niên 80, sau khi tôi sinh ra không lâu đã có điện.

Từ sơ trung tôi đã bắt đầu tự ngồi xe lửa, hiện tại đã cao trung, càng không cần lo lắng.

Tự mình ngồi xe lửa đến nội thành, đầu tiên là ở nhà bà ngoại.

Tuy bà ngoại đã lớn tuổi, nhưng vẫn rất có tinh thần, còn có ông ngoại bà ngoại nhà cậu, thân thể đều khá tốt.

Hỏi tình huống của mấy người cậu họ, nhưng các chú họ nói sao phải lo lắng, ba vị cậu họ Tô Thừa Nghĩa, Tô Thừa Lễ và Tô Thừa Trí đều phát triển rất tốt, gia đình cũng không cần nhọc lòng.

Ngồi trong nhà bà ngoại một lát, mới ngồi xe vào nhà cô lớn ở huyện thành.

Cả nhà cô lớn đều đã dọn đến huyện thành.

Qua huyện thành mở cửa hàng bán quần áo, những quần áo này đều là nhập hàng từ bên kia, lợi nhuận cực kỳ không tồi.

Đến nhà cô lớn, cô lớn rất vui.

Mãi khen cậu lớn lên cao, lớn lên đẹp.

Vệ Tinh cười hì hì, chuyện này là không cần nói, với giá trị nhan sắc của cha mẹ, sao cậu có thể lớn lên kém được? Còn có chút thở dài, bởi vì anh chị cả lớn lên mới đẹp, cậu lớn lên càng giống cha hơn một chút, không giống anh chị, càng giống nhà họ Tô bên kia.

Gen của nhà họ Tô, không kém chút nào.

Giống như chị họ nhà bác cả, lớn hơn cậu mấy tháng, hiện giờ chính là hoa khôi trường, có biết bao người theo đuổi.

Còn có em họ nhà bác hai, nếu không phải me họ mình thì cậu cũng muốn mặt dày theo đuổi, lớn lên đẹp đến không chịu nổi.

Nghe nói năm đó mợ hai chính là nữ thần quốc dân đấy, hiện giờ trong nhà vẫn còn ảnh chụp của mợ hai, đều là đại mỹ nhân giống mẹ cậu, con gái sinh ra sao có thể kém? Không chỉ có con gái không kém, con trai cũng không kém.

Đúng rồi, bác hai và mợ hai cũng sinh một cặp song sinh, một cặp song sinh không thua kém anh chị cậu chút nào.

Hiện giờ bác hai đã là cấp bậc thủ trưởng, mợ hai là nghệ thuật gia, tình cảm của hai người không kém cha mẹ cậu chút nào.

Còn có cậu ba và mợ ba, hai người bọn họ cũng sinh được đứa con trai, nhưng cậu ba rất ghét bỏ, cậu ba cũng muốn con gái, nhưng không có biện pháp, ông bà ngoại nói gặp phải kế hoạch hoá gia đình, không sinh được đứa thứ hai.

Em họ đáng thương, không ít lần qua nhà ăn ké cơm, bởi vì cha mẹ luôn không chờ em ấy, trực tiếp ra ngoài ăn cơm, cho nên chỉ có thể ngồi xe công cộng qua bên này ăn.

Hôm nay qua đây cũng trùng hợp, còn gặp gỡ một người nghe nói là cô nhỏ.

Nhưng cũng không coi là cô nhỏ, lúc cậu quay về Bắc Kinh có hỏi, nhưng mẹ cậu phủ nhận, nói đây là con nuôi nhà họ Vệ, không phải con gái ruột, lúc trước còn lấy oán trả ơn đạp đổ xe nôi của anh chị cậu lúc nhỏ.

Chuyện này là chuyện cả đời mẹ cậu cũng không buông xuống được.

Vệ Tinh sẽ không chọc mẹ mình không vui, cho nên cũng chỉ khách sáo, không thật sự coi cô nhỏ này là cô nhỏ.

Nhưng nhân sinh của cô nhỏ này tương đối nhấp nhô, trước đó sinh chị họ xong cũng không sinh thêm, tuy rằng sau đó có nhận lại đứa con trai với chồng trước về nuôi, nhưng lại là đứa bất hiếu.

Lớn lên làm không ít chuyện xấu, sau đó trực tiếp bị quan phủ bắt, mà chồng cô ta lại có con với nữ nhân bên ngoài, cho nên ly hôn với cô ta.

Trước mắt cô ta cũng đã dọn đến huyện thành, làm công ở một nhà máy, chị họ kia cũng đã gả chồng, cô ta cũng đã lên làm bà ngoại, nếu nói cuộc sống tốt thì cũng không đến mức, nhưng cũng coi như ổn, không cách nào so với nhà cô lớn.

Cô lớn cũng là người thắng nhân sinh, tình cảm với dượng không tồi, dượng mang theo chân giả, nghe mẹ làm nhập khẩu hàng nước ngoài, còn có hai anh họ và chị họ, đều là sinh viên, cô lớn hiện giờ cũng đã làm bà nội.

Anh họ cả phát triển ở phương nam, anh họ hai ở lại đại học, chị họ thì làm giáo viên cao trung.

Mà cô lớn với dượng và bà nội Trần thì ở huyện thành mở cửa hàng quần áo, còn bán những sản phẩm nhà nông, trứng gà trứng vịt cải trắng gì đó, không đến mức quá giàu có, nhưng cũng là gia đình khá giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận