Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 565. Ngoại truyện 2

Chương 565. Ngoại truyện 2

Ngồi xe đi từ huyện thành qua đây không cần bao lâu, sáng hôm sau đã tới.

Dọc theo đường đi đều thuận buồm xuôi gió, con đường này là cha cậu tiêu tiền xây dựng cho quê nhà, không chỉ có con đường này, còn có trường tiểu học trong thôn, cũng là cha cậu tiêu tiền xây lên.

Có thể nghĩ được, lúc này cậu trở về được hoan nghênh cỡ nào.

Mà những năm gần đây, biến hóa trong thôn cũng rất lớn.

Giống như nói Thẩm Tòng Quân và Vương Mạt Lị không ở quê nhà, mà mấy người vợ Cương Tử và mẹ Hắc Thán cũng đều mang bọn nhỏ xuống nam rồi.

Nhưng thật ra Từ Diệu Tổ cuối cùng lại lựa chọn về quê phát triển.

Mà hiện giờ trại nuôi gà lớn nhất trong thôn chính là do anh ta mở, tiền vốn mở trại nuôi gà là tiền năm đó kiếm được khi qua phương nam bên kia với Vệ Thế Quốc.

Trước mắt, trong thôn không tính mấy người Vệ Thế Quốc, Thẩm Tòng Quân thì Từ Diệu Tổ là người sống tốt nhất.

Nhìn thấy Vệ Tinh trở về, A Tú rất vui, cười nói: “Thằng ba? Cháu về lúc nào thế?”

“Cháu được nghỉ, liền trở về nhìn xem.” Vệ Tinh cười nói.

Thím A Tú đã khôi phục thanh âm nói chuyện, nghe nói trước kia không thể nói, cuối thập niên 80 mới khôi phục, được mẹ cậu đề cử qua Bắc Kinh bên kia, tìm một bác sĩ y thuật cao minh để kiểm tra, sau này phát hiện có thể phẫu thuật, nên đã phẫu thuật.

Thời gian khôi phục bảy ngày, bảy ngày sau, thím A Tú đã nói chuyện nói chuyện, những việc này đều là nghe bà nội nói.

Nhìn thấy A Tú có thể nói, còn thấy Từ Diệu Tổ phát triển như này, Trương Quế Hoa là gặp người liền khen A Tú vượng gia, cũng tin chuyện năm đó nữ Trạng Nguyên nói bát tự của A Tú rất vượng, cũng không dám có bất kỳ bất mãn gì với A Tú.

Vệ Tinh về nhà cũng không cần tự mình nấu cơm ăn, trực tiếp qua nhà thím A Tú ăn cơm là được, nhưng vẫn phải qua quét tước sạch sẽ nhà cũ.

Sau khi quét tước sạch sẽ trong ngoài, Vệ Tinh qua bên này ăn cơm.

“Sao anh Hoành có thời gian rảnh quay về thế?” Vệ Tinh liền thấy con trai nhỏ của thím A Tú, Từ Hoành, lập tức cười nói.

A Tú sinh hai đứa nhỏ cho Từ Diệu Tổ, một trai một gái, sau khi con gái học đại học làm giáo viên sơ trung ở trấn trên, đối tượng cũng là một giáo viên, bây giờ con cái cũng đã vài tuổi, xem như gả tương đối sớm.

Từ sau khi sinh, cũng đã học xong đại học, nhưng cũng ở bên ngoài đi làm giống anh Tiểu Ngư, anh Tiểu Ngư đã cưới vợ sinh con, bởi vì công việc bận cũng rất ít khi rảnh trở về, Từ Hoành cũng vậy, không nghĩ tới lúc này quay về có thể nhìn thấy.

“Sau này anh ở quê nhà hỗ trợ cha, không định ra ngoài nữa.” Từ Hoành cười nói.

“Vậy cũng khá tốt, em thấy trại nuôi gà của chú Diệu Tổ rất có tiềm lực phát triển, phải có người trẻ tuổi như anh Hoành về mở rộng con đường, phát triển rạng rỡ.” Vệ Tinh nói.

A Tú cười mắng: “Còn phát triển rạng rỡ, vừa trở về đi vào trại gà đã bị mùi vị kia làm sặc.”

Một lát sau, Từ Diệu Tổ cũng đã mở xe ba bánh đã trở lại, nhìn thấy Vệ Tinh liền cười nói: “Thằng ba, trở về khi nào?”

“Ngày hôm qua đến nhà cô lớn trong huyện thành, hôm nay liền về quê, chú, chú vẫn rất có tinh thần đấy.” Vệ Tinh cười.

Từ Diệu Tổ hỏi: “Cha mẹ cháu hiện giờ ra sao?”

“Nửa tháng trước đã xuất ngoại đi thăm chị cháu, thuận tiện đi du lịch.” Vệ Tinh nói.

“Bọn họ đúng là nhẹ nhàng tự tại.” Từ Diệu Tổ buồn cười.

“Đúng vậy, chưa thấy người nào biết hưởng thụ như bọn họ, lúc này mới bao nhiêu tuổi, đã ném toàn bộ công việc cho anh cả cháu, anh cả cháu bận đến chân không chạm đất, không ít lần oán giận đâu.” Vệ Tinh cười nói.

Anh chị cậu đều là học sinh xuất sắc hàng thật giá thật, chị cả giờ ở nước ngoài chuyện tâm ngành y học, anh cả lúc trước ra sức học hành ở nước ngoài mấy năm rồi mới về nước, ông bà nội nói, trước đây anh cả đi du học khi lớn bằng tầm cậu bây giờ.

Cha mẹ cậu không yên tâm còn gọi người theo qua chăm sóc, sau này mới gọi người về, để anh cả tự sinh sống độc lập.

Hiện giờ trên cơ bản gia nghiệp đều giao cho anh cả.

Ngành sản xuất trang phục, tiệm lẩu trong nhà, còn có công ty vận chuyển, ngay mấy ngày gần đây, cha mẹ cậu còn đang tính toán mua đất xây nhà, muốn đầu quân vào ngành địa ốc.

Anh cả tỏ vẻ cha mẹ quay về đi, một mình anh ấy không thể lo liệu hết.

Từ Diệu Tổ cười đi lấy rượu, Vệ Tinh uống một ly với chú Diệu Tổ.

Ở quê nhà bên này chơi mấy ngày, Vệ Tinh liền bước lên hành trình quay về, lúc này thư giãn, sau khi trở về cậu cũng phải phấn đấu.

Cậu tính toán vào ngành giải trí phát triển, cậu muốn đi đóng phim truyền hình, phim điện ảnh, ca hát gì đó cũng được, nhưng mẹ nói nếu thi đại học không thi được một thành tích tốt, chuyện khác cũng đừng trông chờ, ngoan ngoãn về nhà kế thừa gia sản đi.

Không có biện pháp, chỉ có thể phấn đấu thôi.

Nhà cậu là mẹ định đoạt, những người khác nói đều không tính.

Cũng may thành tích của cậu cũng không kém, chỉ cần cố gắng nỗ lực, ba năm cao trung của cậu tuyệt đối sẽ không kém.
Bạn cần đăng nhập để bình luận