Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 569. Ngoại truyện 6

Chương 569. Ngoại truyện 6

Giữa thập niên 80, Cung Tuấn Tài tích góp được một khoản tài sản sau khi từ chức chuẩn bị xuống biển làm ăn, bởi vì đương thời việc này rất dễ làm, anh ta không tin mình sẽ không thành công.

Bởi vì anh ta tích góp không ít tài sản, tuyệt đối sẽ không kém.

Nhưng số tiền này, đã bị Giang Ngọc Trân cuỗm đi, cô ta cuỗm số tiền này xong cùng một người nước ngoài ngồi thuyền xuất ngoại, sau đó chính là biển rộng mò kim, muốn tìm cũng không tìm được.

Cung Tuấn Tài không có công việc, cũng không có tiền, xong việc còn không tiếc mặt dày lại đây cầu xin cha mẹ.

Chỉ là hai người căn bản không muốn quản anh ta, cuối cùng Cung Tuấn Tài trực tiếp đi nước Nga, hình như còn làm ra chút tên tuổi, có trở về một lần.

Khí phách hăng hái trở về, nhà họ Giang bên kia còn muốn đưa Giang Ngọc Châu cho anh ta, nhưng Cung Tuấn Tài chướng mắt.

Cho dù anh ta đã một bó tuổi, nhưng dựa vào tài sản của anh ta, muốn hoàng hoa khuê nữ cũng có, sao phải muốn một người thanh danh thối như Giang Ngọc Châu?

Cuối cùng, Giang Ngọc Châu vẫn gả cho Lý Tường, bị Lý Tường liếm tới rồi, vừa bắt đầu cô ta coi Lý Tường như chó, giờ đã bị chó cắn, sau đó vẫn duy trì quan hệ đứt quãng, dù sao được người như vậy theo đuổi vẫn rất hưởng thụ.

Hơn nữa Lý Tường vì cô ta chuyện gì cũng làm được, Giang Ngọc Châu ghét bỏ rất nhiều, nhưng vẫn rất vừa lòng.

Sau này cha cô ta bị bắt, thân phận địa vị của nhà họ Giang xuống dốc không phanh, tiền trong nhà cũng càng ngày càng gấp, cô ta không cách nào duy trì thiết lập bạch phú mỹ, cũng may không có bao lâu liền tốt nghiệp.

Sau khi tốt nghiệp cô ta được phân đến một vị trí công tác không tồi, Lý Tường cũng vậy, vẫn đối với cô ta trước sau như một, Giang Ngọc Châu ít nhiều cũng có chút cảm động.

Vì thế chậm rãi, muốn tiếp nhận hắn, nhưng mà ai biết sau lưng Lý Tường còn làm ra chuyện không bằng súc sinh như vậy.

Sau khi làm cô ta lớn bụng, gã kết hôn lấy giấy đăng ký với cô ta, còn mời không ít người qua, nhưng khi cô ta mang thai sáu tháng, Lý Tường lại đột nhiên biến mất.

Không thấy người, chỉ để lại một phong thư, tỏ vẻ gã muốn tự đi lang bạt, không cần nhớ mong, còn từ chức bỏ cả công việc.

Chỉ một câu, Lý Tường không cánh mà bay.

Giang Ngọc Châu còn có thể như thế nào? Sau khi tìm không thấy thì phá bỏ đứa bé trong bụng!

Mà chuyện này mọi người xung quanh đều biết rõ, đều nói Giang Ngọc Châu bị vứt bỏ.

Chẳng qua sau này có người ở vùng hoang vu dã ngoại, sau một trận mưa to phát hiện hài cốt không rõ danh tính, sau khi báo cảnh sát, cuối cùng xác định được thân phận của hài cốt này, chính là Lý Tường.

Sau đó tra ra được đến trên đầu Trần San San, bởi vì cô ta là người khả nghi nhất, vốn tưởng rằng phải trắc trở phí công không ít, ai ngờ Trần San San không chút phản bác.

tỏ vẻ người là do cô ta giết, liên tục chọc gã mười mấy đao, chọc chết một người sống sờ sờ rồi đào hố chôn xuống.

Nhưng không nghĩ tới thế nhưng còn có thể bị đào ra, vậy không còn gì để nói.

Có lẽ chính là oan hồn của Lý Tường tới báo thù, dù sao sau khi giết gã, cô ta chưa từng được ngủ yên, không ít lần mơ thấy Lý Tường tìm cô ta lấy mạng, nói sẽ không bỏ qua cho cô ta.

Cho nên sau khi bị cảnh sát tìm tới cửa, cô ta bị đưa tới cục cảnh sát liền sảng khoái thừa nhận.

Lúc hỏi động cơ giết người của cô ta, Trần San San mới nói chuyện bị Lý Tường hủy hoại ở trường học.

Nữ cảnh sát phụ trách việc này nghe được cực kỳ tức giận, hỏi vì sao cô ta không phản kháng? Vì sao phải bị tên cặn bã này đối đãi như vậy?

"Bởi vì tôi mạo danh Trần San San vào đại học, tôi căn bản không phải tên là Trần San San, Trần San San là người khác, Lý Tường cùng quê với tôi, gã nghe thấy người khác gọi tôi là Trần San San liền biết, tôi thay thế Trần san San chân chính vào đại học, cho nên gã áp chế tôi, tôi còn có thể như thế nào? Chỉ có thể trở thành chó bị gã gọi là đến, xua tay là đi.” Trần San San nói.

Trước đó nữ cảnh sát còn rất tức giận, sau khi nghe được lời này, sắc mặt âm trầm.

Thì ra còn có chuyện này!

"Trước đây tôi cho rằng chỉ cần cho gã chơi không bốn năm, chờ tốt nghiệp xong thì tốt rồi, tôi còn có thể đến một đơn vị tốt, còn có thể tìm một người trong sạch để gả cho, cũng sẽ không ai biết được chuyện bốn năm đại học của tôi, nhưng cô biết không? Gã huỷ hoại tôi, tôi kêu gã tránh thai, nhưng trước nay gã chỉ lo mình vui, cho nên tôi liên tiếp mang thai, liên tiếp sảy thai, thân thể của tôi đã hoàn toàn bị gã giày xéo hỏng rồi, cuộc đời của tôi cũng đã không có hy vọng, ai sẽ cưới một người phụ nữ không biết sinh con?”

“Cho nên từ khi còn đi học, tôi đã mưu tính, tôi nhất định phải lấy mạng chó của gã, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho gã.”

“Huỷ hoại tôi, nhưng gã lại muốn cưới Giang Ngọc Châu trải qua cuộc sống tốt đẹp? Sao có thể?”

“Muốn xuống địa ngục thì cùng nhau xuống địa ngục, cho nên khi Giang Ngọc Châu mang thai, tôi biết nhất định gã đã nghẹn hỏng rồi, tôi liền không chút do dự hẹn gã ra, quả nhiên sau khi gã nếm được ngon ngọt, không ít lần tới tìm tôi, không hề phòng bị với tôi, tôi đã hạ thuốc, sau đó mang gã đến vùng ngoại ô, sau khi gã tỉnh lại liền lấy gã mài dao.”

“Cô biết không? Gã rất sợ hãi, không ngừng cầu xin tôi buông tha gã, không ngừng nói sau này gã sẽ không tìm tôi nữa, kêu tôi không nên giết gã, giết người phải đền mạng, tôi còn có tiền đồ rất tốt.”

“Nhưng tôi làm gì còn để ý những cái đó? Tôi cứ như vậy một đao lại một đao, đâm chết gã đang sống sờ sờ, thật là quá sảng khoái.”

Trần San San nói như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận