Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 67. Kim ngọc lương duyên 7

Chương 67. Kim ngọc lương duyên 7

Cho nên Tô Tình liền phát tác.

Mấy lời này nói ra đã chọc tức vợ Đinh Gia, chỉ Tô Tình liền mắng: “Cô dám làm còn sợ tôi nói ư? Cô dám nói sáng nay khi đi làm không núp ở phía sau nhà hẹn hò với thanh niên tri thức Bùi không?”

“Tôi núp cái búa nhà cô ấy, trước kia là do tôi không hiểu chuyện nên đã nhìn lầm người, nhưng bây giờ tôi đã tìm ra đúng người rồi. Trước kia là bị mù, nhưng ai mà không có lúc bị mù kia chứ? Bây giờ tình cảm giữa tôi và Thế Quốc nhà tôi vẫn tốt đẹp!”

“Thanh niên tri thức Bùi như vậy, ai để ý thì rước đi đi, bàn tay Thế Quốc nhà tôi mới chỉ tung có hai chiêu, chỉnh một con gà yếu ớt, trước kia đúng là coi mắt cá như minh châu rồi!”

“Nhưng mà hiện giờ tỉnh ngộ cũng chẳng muộn, bởi vì tôi với Thế Quốc nhà tôi mới là kim ngọc lương duyên, đây chắc cũng là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ trong truyền thuyết nhỉ. Tôi đuổi theo thanh niên tri thức Bùi về nơi thôn quê, cuối cùng với phát hiện chân mệnh thiên tử của tôi đang chờ tô ở đây. Thanh niên tri thức Bùi nhiều lắm cũng chỉ là một sợi tơ hồng kéo tôi đến với Thế Quốc nhà tôi mà thôi, trái lại bây giờ tôi có thêm hai phần cảm kích đối với anh ta, nếu không phải nhờ anh ta, sao tôi có thể phát hiện ra chân mệnh thiên tử của tôi kia chứ?”

“...”

“Cô... Cô ăn nói kiểu gì thế, xấu hổ chết người ta rồi.” Gò má Vương Mạt Lỵ cũng hơi ửng đỏ, không nhịn được nhỏ giọng nói với cô.

Những cô gái và mấy nàng dâu khác đều bị lời này của thanh niên tri thức Tô trấn trụ.

Cái miệng nhỏ nhắn này đúng là cứ như đang hát hí văn ấy, nghe mấy lời này một chút thật sự khiến người ta không nhịn được mà lắng tai nghe, không chỉ có lực phản bác vợ Đinh Gia, còn khiến mọi người đều hiểu ý nghĩ trong lòng của cô.

Có thể nói ra được những lời này, vậy thì thật sự chứng minh cô đã buông bỏ thanh niên tri thức Tô rồi, cũng phải cần sống qua ngày với Vệ Thế Quốc nữa chứ!

“Cô... Cô đừng tưởng rằng cô nói ra những lời này là có thể chứng minh cô trong sạch!” Vợ Đinh Gia cũng nhìn thấy phản ứng của mọi người, cực kỳ tức giận.

“Cô là ai vậy, tôi còn cần phải chứng minh sự trong sạch của mình với cô hay sao? Hôm qua anh cả tôi cũng đã tới, năm nay chúng tôi còn phải về nhà gặp cha mẹ tôi nữa!” Tô Tình nói.

Lời này vừa nói ra, Vương Mạt Lỵ cũng vội vàng hỏi: “Thật ư? Năm nay các cô phải trở về thành phố đó à?”

“Thật sự muốn dẫn về ra mắt cha mẹ cô ư? Cha mẹ cô có thể đồng ý hay không vậy?”

Tô Tình cười một tiếng, nói: “Năm nay muốn trở về một chuyến, Thế Quốc anh ấy tốt như thế, sao cha mẹ tôi lại không đồng ý cho được.”

“Cô cứ nổ đi, với cái điều kiện như nhà cô thế kia mà có thể để cô gả cho một thằng chân đất như Vệ Thế Quốc à!” Vợ Đinh Gia cười lạnh nói.

“Mặc dù Thế Quốc là nông dân, nhưng điều kiện của anh ấy lại chẳng có chỗ nào để chê cả, dáng người vừa cao lại rắn chắc, còn đẹp trai như thế, làm việc cũng lợi hại, mấu chốt là cũng đối xử tốt với tôi, sao tôi lại không thể gả được?” Tô Tình nói.

Môn đăng hộ đối đương nhiên tốt, nhưng cũng không phải cuộc hôn nhân nào cũng có thể môn đăng hộ đối được.

Quan trọng nhất vẫn là người kia, còn cả cái nhìn và tâm tính của mình nữa.

Gia thế của cô và Vệ Thế Quốc bây giờ có chút không xứng, nhưng mà cả đời Vệ Thế Quốc sẽ không như thế.

“Lại thổi phồng, lại thổi phồng rồi, sao cô cứ thích khen Vệ Thế Quốc như thế vậy, buồn nôn muốn chết.” Vương Mạt Lỵ nhỏ giọng nói.

Mặc dù nhỏ tiếng, nhưng mà những người khác cũng đều nghe thấy, đều phát ra những tiếng cười thiện ý.

Còn không phải sao, thanh niên tri thức Tô này đúng là biết ăn nói quá đó, cái kiểu ba câu không rời khỏi việc khen Vệ Thế Quốc này, cái kiểu bênh vực một chặp như thế, nói cô không thích Vệ Thế Quốc, các cô ấy thật sự không tin đâu, đều là phụ nữ với nhau, hiểu nhau hết mà.

Thật sự nếu không phải trong lòng thích thì sẽ không nói ra những lời này, tất nhiên, chuyện này cũng là bởi vì thanh niên tri thức Tô tới từ trong thành phố nên tương đối thoải mái, đổi là các cô ấy, có thích đi nữa cũng sẽ không nói ra khỏi miệng.

Tô Tình buông tay, không còn cách nào khác, thích thì nói ra thôi, không nói ra thì ai mà biết cơ chứ?

Hơn nữa còn có một câu nói như thế này, phụ nữ thích một người đàn ông thì sẽ biểu đạt ra có bao nhiêu bao nhiêu thích người đàn ông này, trên thực tế là không có gì bày tỏ, chỉ thích ở ngoài miệng.

Nhưng người đàn ông thật sự thích một người phụ nữ, ngoài miệng thì không có gì bày tỏ, nhưng anh sẽ thông qua hành động để chứng minh.

Nam nữ khác biệt nhau chính là ở chỗ này đó, tất nhiên cũng có một vài người không giống thế, không thể cứ quơ đũa cả nắm được, nhưng chủ yếu đều là như thế không sai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận