Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 72. Không đào sâu nghiên cứu 4

Chương 72. Không đào sâu nghiên cứu 4

“Mẹ nó à, ngực tôi vô cùng khó chịu.” Ông Tô nói.

Bà Tô xoa xoa ngực cho ông, nghe ông Tô nói tiếp: “Tôi muốn ngày nào đó tìm chút thời gian, đi xem tình hình thế nào.”

“Xem cái gì chứ, chưa tới mấy tháng nữa là hết năm rồi, đến lúc đó chẳng phải là sẽ về đây sao. Lại nói không lâu nữa chính là ngày mùa ở nông thôn rồi, con bé cũng là người sĩ diện, đến lúc đó vô cùng bận rộn, khẳng định là không phải hình ảnh tốt đẹp gì, ông đi nhìn thấy nó xong nhất định là sẽ càng khó chịu hơn, ngoài mặt nó cũng không dễ chịu gì, con bé kia yêu nhất chính là thể diện.” Bà Tô nói.

“Mẹ nó à, vậy chúng ta gửi thêm đồ qua đó đi?” Ông Tô nói.

“Tháng sau rồi hãy nói, tháng này cũng đã gửi đi nhiều như vậy rồi, Cảnh Văn cũng đã đi thăm, gửi nhiều quá cũng không tốt.” Bà Tô nói.

“Vậy cũng được.” Ông Tô chỉ có thể coi như không có gì.

Hai người lăn qua lộn lại, lúc này mới chậm rãi đi ngủ.

Nói đến Tô Tình bên này, cô cũng không biết năng lực biểu đạt của anh cả nhà mình cũng thật là lợi hại, mô tả tình cảnh cô nhặt phân trâu mà sống động như sôi nổi như vậy.

Hôm nay Vệ Thế Quốc thức dậy rất sớm, anh cầm phiếu thịt trực tiếp đi mua thịt lợn về, còn dựa theo yêu cầu của vợ anh, mua hai cái chân giò nữa.

Chân giò không cần phiếu, cho nên chỉ cầm phiếu thịt Tô Cảnh Văn cho trực tiếp đi mua một cục thịt ngon về.

Buổi sáng Tô Tình xào thịt ăn, còn chân giò, trực tiếp ninh cùng với lạc, để cho thật nhừ, chờ buổi trưa trở về là có thể ăn rồi, đến lúc đó nhất định là rất thơm.

Lấy bớt củi trong lòng bếp ra, chỉ để lại một chút than để ninh là được rồi, Tô Tình và Vệ Thế Quốc cùng nhau ra cửa, dĩ nhiên là cũng khóa cửa lại.

Buổi sáng ăn rất no, cộng thêm tối hôm qua cũng đã được thỏa mãn cực lớn, cho nên sáng nay Vệ Thế Quốc làm việc rất sung sức.

“Đây là cậu ăn phải thuốc bổ gì hả.” Vương Cương vừa cười vừa nói.

Dĩ nhiên Vệ Thế Quốc sẽ nói cho anh ấy biết là vợ mình cho ăn thuốc bổ đâu, chỉ nói: “Đào nhanh lên một chút, nếu như dòng nước này mà được khơi ra, sau này một cùng hoa màu kia của chúng ta cũng không cần phải gánh nước mang tới tưới nữa.”

Vương Cương cũng dùng lực, nói: “Con nước này có thể đào được từ rất lâu trước đó rồi, nhưng lại cứ trì hoãn tới bây giờ.”

Anh cả Vương Thiết của anh ấy chính là người phụ trách chọn đất, những loại đất này đều tương đối tốt, đều phải gánh đất đi, tất cả những công việc này đều là việc nặng.

“Mấy người nhìn tên ngốc sáu Vương kìa, còn có mặt mũi tới làm việc với chúng ta nữa sao, cho anh ta sáu công cũng là nhiều rồi đó!” Vương Cương nhân lúc nghỉ ngơi, nói về phía sáu Vương bên kia.

Anh ta còn đang thở hổn hển, vừa mới gánh được một thúng đất qua, vậy mà đã không chịu nổi, mồ hôi đầm đìa.

Những xã viên khác dĩ nhiên là cũng đã nhìn thấy, đều có chút khinh thường, sáu Vương này không phải là lúc nào cũng như vậy sao.

“Làm việc đi!” Vệ Thế Quốc không nói gì, làm xong phần việc của mình là được.

Mấy người đàn ông ở bên này đào dòng nước, gánh đất, còn công việc của những chị em thì tương đối nhẹ nhàng hơn, nhưng điểm công cũng sẽ tương đối thấp, không bằng được mười điểm công như những người đàn ông kia, đều chỉ có năm sáu công thôi.

Hôm nay Tô Tình còn theo chân mấy người Vương Mạt Lỵ cùng nhau đi làm cỏ, ngày hôm qua cũng không nhìn thấy Vương Tiểu Cúc và Trần Song Song, nhưng hôm nay hai người này cũng tới làm cỏ.

Mẹ Hắc Thán và vợ Cương Tử vẫn còn đi bón thúc cho hoa màu, đồng ngô mùa thu đang vào thời kỳ bón thúc, rất bận rộn.

“Ngày hôm qua cô đi xem mắt sao rồi?” Tô Tình hỏi Vương Tiểu Cúc, còn có Trần Song Song, hôm qua cả hai người bọn họ đều đi xem mắt.

Nghe vậy vẻ mặt hai người đều đỏ lên, hai người liếc nhìn nhau một cái, đều rất ngượng ngùng.

Không cần nhiều lời, vậy nhất định là nhìn trúng người rồi.

“Là người nhà nào vậy?” Vương Mạt Lỵ cũng hứng thú, hỏi.

Nhà mà Vương Tiểu Cúc đi xem mắt đại khái là chỉ cách bốn mươi phút đi đường, là chị học của cô ấy giới thiệu, một cậu em chồng của chị họ, là một thanh niên rất tốt, gia đình cũng đàng hoàng, môn đăng hộ đối với Vương Tiểu Cúc.

Còn Trần Song Song cũng vậy, tương đối xứng đôi, hơn nữa các cô ấy cũng đều rất hài lòng.

Nhưng ngay khi nghe nói ngày mùa năm nay xong xuôi sẽ kết hôn, Tô Tình vẫn cảm khái một phen về tốc độ của người thời này.

Bởi vì trong lúc này đều không có thời gian để qua lại với nhau, bây giờ rất bận rộn, chờ làm xong chuyện đồng áng thì đã lấy chồng rồi, hai bên đều không có thời gian tìm hiểu nhau.

Nhưng hiện giờ chính là như vậy.

Tỷ như chính cô, cũng chẳng phải là cưới trước yêu sau với Vệ Thế Quốc sao, nhưng nhất định là nguy hiểm tương đối lớn, bởi vì nếu như gặp phải một người có khuynh hướng bạo lực, vậy thì chính là phải sống cả đời như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận