Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 73. Không đào sâu nghiên cứu 5

Chương 73. Không đào sâu nghiên cứu 5

Người thời bây giờ cũng không có quan niệm ly hôn, chuyện ly hôn cũng là một chuyện vô cùng mất mặt, cho nên một khi đã kết hôn thì chính là cả đời.

“Thật là làm tôi hâm mộ muốn chết mất.” Hai người bọn họ đều được được sắp xếp, làm cho Vương Mạt Lỵ không nhịn được mà phát ra một tiếng thở dài.

Vương Tiểu Cúc ho khan một tiếng, nói: “Vậy cô có muốn tôi giới thiệu cho cô không, ngày hôm qua có một anh em họ cũng đi cùng tới với anh ta, tôi thấy cũng không tệ.”

“Còn có anh em họ đi xem mắt cùng sao? Vậy nếu như xảy ra chuyện không nhìn trúng anh ta, mà lại nhìn trúng anh em học, há chẳng phải là khó xử sao?” Tô Tình hỏi.

Vương Tiểu Cúc ngược lại không hề cảm thấy bị xúc phạm, nói: “Đó cũng không phải là chuyện hiếm gặp gì, coi mắt ấy à, đương nhiên duyên phận là quan trọng nhất rồi.”

Tô Tình nhìn Vương Mạt Lỵ, Vương Mạt Lỵ lắc lắc đầu, nói: “Tôi không muốn gả ra bên ngoài thôn, tôi muốn lấy người trong thôn thôi.”

“Trong thôn sao? Vậy là cô nhìn trúng ai rồi hả?” Vương Tiểu Cúc hỏi, Tô Tình cũng rất tò mò.

Vương Mạt Lỵ bây giờ vẫn còn một mình, huống hồ gì, thanh niên đến tuổi kết hôn trong thôn cũng không phải là ít, nhưng ngược lại không có nhiều con gái, cho nên thật ra thì Vương Mạt Lỵ rất có giá.

Mấy người vừa trò chuyện vừa làm cỏ, thẳng đến khi làm xong về nhà, vừa nhìn đồng hồ đeo tay cũng đã đến mười một rưỡi rồi.

Tô Tình thở phù một cái, uống nước xong thì sờ sờ cái bụng mình: “Các con à, mẹ của các con thật không chịu nổi nữa rồi.”

Dù cũng chỉ là làm cỏ, nhưng cũng rất mệt, nhưng cứ cắn răng thì cũng vượt qua được.

Tới phòng bếp xem xét, buổi sáng ninh lạc với chân giò cũng đã nhừ rồi, rất thơm, Tô Tình lấy thìa canh múc một miếng lên ăn, mùi thơm tràn ngập trong khoang miệng cô.

Buổi trưa ăn khoai lang luộc, Vệ Thế Quốc vừa về một cái là dọn cơm luôn.

Tô Tình gắp cho Vệ Thế Quốc một miếng cá hố muối chiên, hôm qua Tô Tình cũng cho vợ Cương Tử và mẹ Hắc Thán mỗi người một phần, nói là anh cả của cô mang tới.

“Hôm nay nghe nói các anh đều đang đào dòng nước gánh đất, có mệt lắm không? Mau ăn đi, chân giò cũng chia cho anh một phần.” Tô Tình gặp chân giò vào trong bát cho anh, nói.

Vệ Thế Quốc nhìn vợ mình một cái, nói: “Chịu chia cho anh sao?”

“Có gì là tiếc chứ, không phải chỉ là một cái móng giò thôi sao.” Tô Tình cười liếc anh một cái.

Vệ Thế Quốc lại gắp lại cho cô, dĩ nhiên anh sẽ không tranh ăn với vợ, nói: “Vợ à, em ăn là được rồi, anh ăn lạc là được.”

Nói xong anh bắt đầu ăn khoai lang, cá hố chiên cũng rất ngon, mặn mặn, ăn với khoai lang là vừa.

Tô Tình nhìn anh một hồi, cũng không đẩy qua đẩy lại với anh, ăn khoai lang rồi cũng ăn hết cái chân giò, chân giò hầm của một buổi sáng thơm mềm ngon miệng, còn có hương của lạc nữa, làm cho cô còn muốn ăn thêm cái thứ hai!

Nhưng có thể ăn hai cái chân giò đã là không dễ, đó là vì không đủ.

Chân giò ninh lạc ăn rất ngon, hai người mỗi người một bát, ăn hết sạch.

Sau khi dọn dẹp xong thì dĩ nhiên là đi nằm ngay rồi, Tô Tình làm việc cả một buổi sáng, rất nhanh đã ngủ mất, hôm nay Vệ Thế Quốc cũng mệt, cho nên hôn vợ anh một cái rồi cũng không quấy rầy thêm nữa, ngủ trưa cùng với vợ anh.

Sau khi dậy dĩ nhiên là phải tiếp tục đi làm.

Trong những ngày tiếp theo, Tô Tình cũng đã từ từ thích ứng được tiết tấu cuộc sống trong nông thôn, nhưng cô vẫn kết hợp giữa nghỉ ngơi và làm việc, sẽ không làm lụng suốt ngày, nhưng mỗi ngày cũng đều có thể lấy được ba bốn điểm công.

Mọi người trong thôn cũng đều thấy được sự thay đổi của cô, dù là vợ nhà họ Đinh có ăn nói lung tung hơn nữa thì cũng chẳng ai tin chuyện hoang đường của cô ta, bởi vì vừa nhìn thanh niên tri thức Tô là biết chính là người muốn sống ở đây, không thì với điều kiện gia đình của cô, mỗi một tháng đều gửi đồ tới, đâu cần phải làm đi làm như vậy chứ?

Nghe được những lời này, Bùi Tử Du cảm giác mình có chút khó chịu, bởi vì anh ta quả thật không ngờ đến, Tô Tình lại thật sự thay đổi.

Thay đổi lớn đến nỗi anh ấy không muốn thừa nhận cô đã thay lòng đổi dạ, cô chính là từ thích anh ta rồi biến thành thích tên đàn ông nông thôn Vệ Thế Quốc đó, nếu không thì với tính tình đại tiểu thư của cô, cô sẽ ngày ngày đi làm để kiếm cái điểm công kia sao?

Có trợ cấp của gia đình thì dù cô có không làm việc cũng có thể sống thoải mái như thường, nhưng bây giờ công việc gì cô cũng làm, ngay cả cứt trâu mà cũng tình nguyện đi nhặt, đây chính là thể hiện muốn hòa nhập vào nông thôn.

Cho nên có một ngày Bùi Tử Du mượn cơ hội xem bụng cho con trâu để tới tìm Tô Tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận