Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 74. Không đào sâu nghiên cứu 6

Chương 74. Không đào sâu nghiên cứu 6

Tô Tình đang nhặt phân trâu, đều là phân trâu khô, hơn nữa phân trâu cũng không thối, điểm công còn rất cao, nếu như nhặt được nhiều mang đi còn có thể đổi được bốn điểm công, cũng coi như là công việc tương đối nhẹ nhàng trong tất cả các công việc.

Chỉ là trong đội có con trâu bụng không được thoải mái, Bùi Tử Du có chút kỹ năng về bác sĩ thú y nên đã tới, hơn nữa sau khi anh ấy xoa xoa bụng trâu xong, con trâu cái có bị táo bón nhẹ này lại bộp bộp ị hai đống phân xuống, cũng không biết là sao anh ta lại làm được nữa.

Còn hai đống phân trâu kia thì bị Hắc Thán vui mừng chiếm lấy!

Tô Tình có chút tiếc nuối, mình chậm một bước, nhưng cô cũng không quá muốn lấy phân tươi, không dễ nhặt, lo lắng bị dính lên trên người.

Bùi Tử Du nhìn về phía Tô Tình, nói: “Qua bên kia nói chuyện một chút?” Chỉ chỉ vào một cây cổ thụ lớn.

“Tôi với anh có cái gì để nói đâu.” Tô Tình bĩu môi nói, đeo cái gũi đựng phân trâu của mình lên, đi xem chỗ khác, bên này là chỗ nuôi trâu, đi đến chỗ khác nhìn, có không ít phân trâu có thể nhặt, nhưng cũng phải tìm một chút, bởi vì những người khác đều đã nhặt từ trước, đều là điểm công đó.

Bùi Tử Du đuổi theo, Tô Tình không nhịn được nói: “Rốt cuộc là anh muốn làm gì, là chê lần trước Thế Quốc đánh quá nhẹ sao!”

“Tình Tình, em thật sự muốn sống cùng với một tên quê mùa như Vệ Thế Quốc sao?” Bùi Tử Du làm như không nghe thấy gì, vô cùng đau lòng nhìn cô hỏi.

Bộ dáng này giống như là Tô Tình có lỗi với anh ấy vậy, anh ấy muốn tốt cho cô, khó chịu vì cô như vậy, nhưng cô lại không hiểu tại sao anh ấy lại lao tâm khổ tứ vì cô như vậy, cũng không thể nhận thức được sự khổ sở và tấm lòng khó hiểu kia của anh ấy.

Chính là thái độ như vậy, cho nên “Tô Tình” mới có thể bị mê hoặc đến muốn sống muốn chết.

Nhưng Tô Tình cũng không chiều theo anh ta, thể hiện vẻ chán ghét như là bị ruồi nhặng làm phiền, nói: “Bây giờ tôi cũng đã mang thai, tình trạng cũng rất khỏe, không có một chút phản ứng nôn nghén nào cả, anh mà còn buồn nôn như vậy nữa là tôi nôn thật đó, tôi cũng không ngại nói cho Thế Quốc để anh ấy lại đánh anh đâu!”

Bùi Tử Du đâu thể ngờ được vậy mà cô lại nói ra những lời như vậy chứ.

Hơn nữa, lần trước bị đánh Tô Tình không chỉ không cảm thấy Vệ Thế Quốc lỗ mãng thô tục, mà còn cảm thấy Vệ Thế Quốc đánh thật là hay sao?

“Bây giờ anh cũng sắp không nhận ra em nữa rồi!” Bùi Tử Du bi thương nhìn cô nói.

Tô Tình nói: “Nếu như anh không còn chuyện gì khác thì đừng quấy rầy tôi kiếm điểm công nữa.” Nói xong cũng không quan tâm đến Bùi Tử Du.

Bùi Tử Du cũng cứ nhìn cô đi như vậy, không có những lời nói trả thù như trong dự liệu, hôm nay tới cô nói những lời này, kỳ thực đã là anh ấy đang thay đổi chịu thua cô rồi.

Dựa theo tính cách của cô hẳn là sẽ nhìn anh ấy với vẻ hả giận lại quật cường, chất vấn anh ấy có hối hận hay không mới đúng.

Anh ấy lại vỗ về một hồi, cô sẽ chống đỡ không nổi mà nhào vào trong ngực mình tủi thân khóc lên, anh sẽ lại an ủi một phen, làm cho trong tim cô lại tràn ngập tình yêu dành cho anh ấy.

Nhưng ai có thể ngờ rằng, những thứ này hoàn toàn không giống trong tưởng tượng!

Cô trực tiếp coi anh ấy thành người trong suốt.

Nếu như Tô Tình biết suy nghĩ của anh nhất định là sẽ muốn sửa chữa lại, không phải coi anh ấy là người trong suốt, mà coi anh là con ruồi!

Hôm nay Tô Tình lại kiếm được ba điểm công, tâm trạng rất tốt, cô cùng đi giao điểm công với Hắc Thán.

Điểm công của Hắc Thán ít hơn cô một chút, được hai điểm công, mà điểm công chủ yếu là một đống phân tươi to đùng kia, trọng lượng cũng đủ.

“Hắc Thán, cháu thật là lợi hại đó, như vậy thì rất nhanh sẽ góp thêm được một sức lao động cho đội rồi.” Tô Tình cười nói.

Hắc Thăn ưỡn ngực: “Cháu sẽ không để cho em trai em gái trong bụng mẹ cháu đói bụng đâu!”

“Tốt lắm, bây giờ đã ra dáng anh cả rồi đó.” Tô Tình cười nói, sau đó cho cậu bé một viên kẹo sữa.

“Thím giữ lại để cho mình ăn đi.” Hắc Thán ngượng ngùng nói.

“Cầm lấy đi, khi nào đi bắt cá cho mẹ cháu để cho thím của cháu hai con làm được rồi.” Tô Tình cười nói.

Hắc Thán lập tức đồng ý với cô.

Buổi chiều mẹ Hắc Thán nghỉ ngơi, Tô Tình cũng vậy, quá mệt mỏi, trong bụng còn có hai đứa bé, dĩ nhiên là phải nghỉ ngơi một chút rồi.

Mẹ Hắc Thán qua nhà ngồi chơi, cầm đỗ lên chọn, cười nói: “Sao lại còn cho thằng bé kẹo ăn thế, cũng đã lớn như vậy rồi.”

“Em nhìn Hắc Thán thấy rất thích, thanh niên non, tương lai nhất định là sẽ là một anh trai tốt.” Tô Tình khen.

Mẹ Hắc Thán cười nói: “Nó rất mong cái thai này là em gái, muốn có một em gái.”

“Là một anh trai yêu chiều em gái.” Tô Tình cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận