Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 76. Không đào sâu nghiên cứu 8

Chương 76. Không đào sâu nghiên cứu 8

Quả phụ Trần thấy con trai mình như vậy, lúc ấy đã thiếu chút nữa tắt thở, sau đó con dâu lại trực tiếp ly hôn mà đi, làm quả phụ Trần rất lo lắng, còn cầu xin con dâu trước ở lại.

Nhưng người ta nào có tình nguyện chứ? Sau khi gả đến phải sống như một quả phụ không nói, lại còn phải làm trâu làm ngựa, bây giờ người cũng bị phế rồi, còn dư lại một cái chân, nếu như cô ta mà ở lại thì sau này còn không phải là bị ỷ lại cả đời sao, còn chẳng phải là cô ta sẽ làm trâu làm ngựa cả đời cho hai mẹ con bọn họ hả?

Vì vậy đã trực tiếp ly hôn, còn dẫn cả nhà mẹ tới đòi một trăm đồng làm phí ly hôn, nếu không thì sẽ làm ầm ĩ lên khiến nhà họ Trần không được yên.

Cuối cùng là hôn thì cũng đã ly, mà tiền thì cũng mất năm mươi đồng, chuyện này đã làm cho quả phụ Trần phải nằm trên giường mất mấy ngày.

Sau đó cũng rất nhanh đã lên tinh thần vội vàng trù tính hôn sự lần nữa cho con trai mình, không thể nào để cho con trai bảo bối của mình độc thân cả đời được!

Vợ hai mà quả phụ Trần tìm được cho con trai mình là một thiếu nữ còn trinh, nhưng với điều kiện trước đây còn dễ tìm, dù là có một người mẹ chồng khó đối phó như bà ấy, người ta cũng sẽ nhẫn nhịn cho xong.

Nhưng bây giờ đã thay đổi rồi, con trai bà ấy chỉ còn lại một cái chân, còn bị trục xuất về, đâu thể làm những công việc để kiếm điểm công chứ?

Người ta cũng không muốn đẩy con gái mình xuống cái hố lửa này, vì vậy quả phụ Trần chỉ có thể hạ yêu cầu xuống.

Quả phụ cũng được!

Trong lòng cũng rất khổ sở vì quyết định này, bởi vì bản thân bà ấy cũng là một quả phụ, nhưng lại không ngờ rằng con trai mình cũng phải cưới một quả phụ, đúng thật là như khoét tim bà ấy ra, trong lòng bà ấy con trai mình là một người ưu tú biết bao, nhưng cuối cùng lại chỉ có thể cưới một quả phụ.

Nhưng chuyện càng đả kích hơn còn ở phía sau, bởi vì quả phụ cũng không tình nguyện gả vào, người ta hỏi bà mai nghe nói là què chân không làm được việc gì, trực tiếp nói không cần.

Cuối cùng quả phụ Trần chỉ đành phải nâng cao tiền sính lễ lên, vẫn luôn có người thấy tiền là sáng mắt lên muốn bán con gái nhà mình đi!

Nhưng lại bị con trai bà ấy cản lại, con trai cứ sống chết không đồng ý, nói là không có ai tình nguyện gả thì sẽ không cưới!

Vì vậy làm quả phụ Trần rất lo lắng.

Lúc đó khi bà mai trong thôn nói cho Vệ Thanh Mai về đối tượng làm mối, thuận miệng nhắc đến một câu, cũng chỉ là tám chuyện linh tinh, chưa từng nghĩ sẽ làm mối cho Vệ Thanh Mai.

Bởi vì mặc dù thành phần của Vệ Thanh Mai là phú nông, nhưng dáng người cũng không tệ, hơn nữa còn là chị cả trong nhà, bên ngoài nhà chị ấy cũng là một người giỏi việc nước, đảm việc nhà.

Thật ra thì trong thôn cũng có không ít người muốn cưới, nhưng cuối cùng Vệ Thanh Mai lại chọn Trần Mặc.

Vệ Thanh Mai cũng không phải ngu, ngược lại chị ấy cũng tương đối có tính toán, bởi vì Trần Mặc hi sinh vì nước, cho nên anh ấy là công thần, dù là có lui xuống thì cũng không ai có can đảm dám coi thường anh ta, mà thành phần nhà chị ấy lại là một vấn đề lớn.

Sau chị ấy còn có một em trai và em gái, cho nên nhất định thành phần nhà chị ấy phải được cải thiện, mặc dù chị ấy đã gả ra ngoài, nhưng cũng không phải là vô dụng.

Cho nên chị ấy chọn trúng Trần Mặc.

Trần Mặc cũng không cao lắm, chiều cao cũng chỉ là một mét bảy mươi tư, bảy mươi lăm, dĩ nhiên ở thời này không phải là thấp, dáng người ở mức trung bình, mà khi nhìn thấy, ánh mắt của quả phụ Trần lại sáng rực lên.

Thành phần phú nông không sợ sao? Có gì mà phải sợ chứ, mấy đời nhà bà ấy là nông dân nghèo, con trai của mình lại là người có công, dĩ nhiên là không sợ cưới chị ấy rồi!

Chẳng những không sợ, bời vì chị ấy vẫn còn là thiếu nữ còn trinh, mà quả phụ Trần lập tức quyết định thay đổi tác phong trước đây một chút.

Bởi vì nếu như người con dâu này lại chạy nữa, vậy thì con trai bà ấy thật đúng là sẽ phải độc thân cả đời, bà ấy rất hiểu tính tình của con trai mình.

Cho nên không chỉ cho sính lễ và đồ cưới có giá trị không thấp, mà còn đối xử rất tốt với khi Vệ Thanh Mai gả tới.

Mà Vệ Thanh Mai cũng là một người có phúc, mới gả qua mấy tháng mà trong bụng đã có tin tốt, làm quả phụ Trần vui vẻ cứ gặp ai cũng khen người con dâu này tốt, cũng không thể không xỉ vả người con dâu trước.

Bởi vì đây chính là đứa cháu trai đầu tiên trong nhà, quả phụ Trần rất hào phóng, mua đường đỏ, rồi lại mua chân giò về để bồi bổ.

Mặc dù Trần Mặc đã lui về, nhưng anh ấy lại nhận được một khoản tiền bồi thường, số lượng rất khá, không đến nỗi không ăn nổi.

Một tuần lễ là lại hầm một cái chân giò để bồi bổ cơ thể, đãi ngộ này làm cho Vệ Thanh Mai không ngờ tới, sau khi sinh con trai ra, địa vị của chị ấy ở nhà lại tăng thêm một bậc.

Trong một tháng ở cữ, quả phụ Trần rất sợ chị ấy không có đủ sữa để cho cháu trai bảo bối uống, vậy mà lại cắn răng đổi một con gà trống với người ta để làm thịt hầm cho chị ấy ăn xuống sữa, còn có chân giò hầm lạc cũng được ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận