Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 81. Quà nhiều thì người không trách 4

Chương 81. Quà nhiều thì người không trách 4

Thật ra cũng chỉ là kiếm cớ, chủ yếu là chị em hai người họ đã lâu không gặp mặt rồi, chắc chắn là có mấy lời nho nhỏ muốn nói với nhau, Tô Tình liền cũng đi qua vợ Cương Tử.

Vợ Cương Tử cười nói: “ Chị Thanh Mai trước kia thiếu chút là gả cho bác cả của Hắc Thán đấy.”

Tô Tình vô cùng ngạc nhiên, còn có chuyện này nữa ư?

Vợ Cương Tử cũng là sau này mới nghe nói chuyện này, vốn dĩ là có nói, nhưng do cha mẹ chồng của cô ấy không phải là người dễ chung sống, nhất là mẹ chồng của cô ấy, lúc đó còn chưa chia nhà, cái này gả qua rồi không thể thiếu có chút tranh chấp.

Mặc dù là ở trong thôn nhưng cũng xa thơm gần thối, cho nên sau này Vệ Thanh Mai liền trực tiếp gả ra ngoài thôn.

Vương Thiết đương nhiên cũng làm mai mối khác, thật ra chỉ nhắc một câu, cái khác đều không có.

Tô Tình cười cười, cũng chẳng có gì mà nói, dẫu sao bây giờ ai cũng có gia đình riêng của bản thân cả rồi, hơn nữa đều sống rất tốt, chuyện hồi trước lúc trẻ đương nhiên không có gì không buông bỏ được cả.

Bên trong nhà Vệ Thanh Mai lúc này đang nói chuyện với em trai mình.

“Tình Tình hiện tại thế này, sau này sẽ không trở về trong thành phố đâu chứ?” Sau khi nói chuyện một hồi, Vệ Thanh Mai nói ra chuyện mà bản thân lo lắng nhất.

Vệ Thế Quốc liền sững sờ, nhưng đối với vấn đề này anh cũng không biết nên trả lời như thế nào.

Anh rất ít khi tiếp xúc với mấy thanh niên tri thức, nhưng anh hiểu rõ nguyện vọng trở về thành phố của thanh niên tri thức mãnh liệt như thế nào, một khi có cơ hội đó là cam lòng toàn thân lóc thịt đều muốn trở về.

Bọn họ bên này còn tốt một chút, nhưng mà ở chỗ khác truyền lại, có nữ thanh niên tri thức chỉ vì chỉ tiêu về thành phố, trực tiếp hiến bản thân đi cùng lãnh đạo, cuối cùng chỉ tiêu về thành phố bị người khác cướp mất đi, cho nên nữ thanh niên tri thức trực tiếp liền đi tố cáo người ta, đặc biệt là bụng của cô ta còn mang thai rồi.

Vị lãnh đạo đó cũng tính là xui xẻo, gặp đúng lúc nghiêm trị, trực tiếp bị xử bắn luôn.

Chuyện như vậy cũng không dừng lại, còn có trong thôn của bọn họ, một nhóm thanh niên tri thức xuống nông thôn sớm nhất đến nay còn chưa kết hôn, vẫn còn tiếp tục khổ sở đợi cơ hội, cũng đủ để thấy được nhóm thanh niên tri thức có biết bao nhiêu muốn về thành phố rồi.

Còn vợ của anh thì sao đây, có muốn trở về thành phố hay không, nếu như có cơ hội thì sao?

Vệ Thế Quốc biết vợ của anh bây giờ thật lòng thật dạ muốn chung sống với anh, nhưng anh cũng không dám quyết định, nông thôn cuối cùng là không có cách nào so được với trong thành phố.

Nhìn em trai mình như vậy, Vệ Thanh Mai liền hiểu rồi, chỉ có thể nói: “Em phải đối tốt với Tình Tình đấy, biết chưa? Không được trêu chọc nó tức giận đâu đấy, phải nhường vợ, hiện tại trong bụng của Tình Tình đang có em bé, sau này cho dù có cơ hội đi nữa, có con cái vướng bận, em lại đối tốt với con bé, con bé liền không dễ dàng mà rời đi như vậy nữa!”

Vệ Thế Quốc hít sâu một hơi, nói: “Chị cả, chị đừng lo lắng chuyện này nữa, vợ em không phải hạng người như vậy đâu, cô ấy sẽ không nỡ để lại em và con đâu, bọn em năm nay còn muốn về nhà cô ấy chúc Tết đấy.”

Nghe tới đây, Vệ Thanh Mai mắt liền sáng lên: “Thật không?”

“Dạ!” Vệ Thế Quốc gật đầu.

“Như vậy quá tốt rồi, chị đi về rồi em phải cố gắng biểu hiện biết chưa? Hôm nay chị không mang tiền đến. Mấy hôm nữa chị lại tới một chuyến, cho em ít tiền, tới lúc trở về rượu và thuốc lá đều phải mua đầy đủ, nhà chị cả còn gà mái, tới lúc đó em cũng đem một con qua, đi vào thành phố rồi lại xem có cái gì tốt, đều mua một chút mang qua, quà nhiều thì người sẽ không trách biết chưa nào?” Vệ Thanh Mai vội vàng nói.

Vệ Thế Quốc nói: “Em có tiền, mấy năm nay em cũng không tiêu tiền, không cần dùng của chị đâu.”

Vệ Thanh Mai cũng không miễn cưỡng nữa, chị có chút thở phào, cười nói: “Tình Tình chịu dẫn em về nhà mẹ đẻ, vậy là muốn người trong nhà cũng chấp nhận thân phận của em, đây là chuyện tốt!”

Vệ Thế Quốc gật gật đầu, chỉ là trong lòng ít nhiều vẫn còn chút không thoải mái.

Tô Tình ước chừng thời gian trở về, Vệ Thanh Mai cười cười biểu thị cũng sắp tới lúc phải về, trứng gà chị đem lại tất nhiên là ở lại rồi.

Tô Tình cho chị một bao kẹo sữa cùng một bao đường đỏ để chị chồng cầm về nhà, đương nhiên không thiếu được một phen đưa đẩy.

Vệ Thanh Mai cuối cùng chỉ cầm một bao kẹo, thật ra chị cũng chỉ muốn xé ra đem vài chiếc về nhà cho lũ trẻ nếm chút vị kẹo ngọt là được rồi, chỉ là em dâu không cho xé ra mà để nguyên bao cầm về, chị cũng đành cầm thôi.

Còn như đường đỏ kia khẳng định là không thể cầm của em dâu, sinh con xong còn phải dùng tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận