Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 83. Quà nhiều thì người không trách 6

Chương 83. Quà nhiều thì người không trách 6

“Cũng không còn sớm nữa, tôi về trước đây.” Vệ Thế Quốc nói.

Người đàn ông râu quai nón cũng không giữ anh lại, Vệ Thế Quốc bỏ mấy món đồ này vào bao da rắn rồi vác về.

Tuy nhiên anh cũng không trực tiếp về nhà mà ghé qua chuồng bò một chuyến trước.

“Thầy ơi, giờ này rồi mà thầy còn chưa ngủ sao?” Vệ Thế Quốc hết sức ngạc nhiên khi lúc đến thấy trong chuồng bò còn đốt đèn.

Chỉ là lại thấy có hai ly trà ở trên bàn, rõ ràng là trước đó không chỉ có một mình thầy Cung.

Thầy Cung đang đọc thư không nghĩ rằng học trò của mình lại vác một bao đồ đến.

“Em đi mua sao?” thầy Cung rất hiểu học trò của mình, bởi vì chính ông là người chỉ cho anh nơi đó mà, thấy anh mang túi đồ này đến thì cười nói.

“Dạ, sắp thu hoạch vụ thu rồi, sau này không thể đi được thầy ạ.” Vệ Thế Quốc gật đầu nói.

Sau đó bắt đầu lấy đồ ra, anh lấy ra 15 quả trứng gà, phân ra một nửa túi gạo cùng một túi kẹo sữa cho thầy.

“Trứng gà với gạo là được rồi, kẹo sữa em cầm về cho vợ em ăn đi.” Thầy Cung cười nói.

Đứa học trò này của ông nói ra thì cũng là thu nhận ngoài ý muốn mà thôi. Lúc đó anh còn nhỏ khoảng 17 tuổi, đang tự mình lặng lẽ đọc sách thì ông bất ngờ đi qua, bèn chỉ dẫn vài câu giải quyết được nghi vấn của anh.

Sau đó chính anh bắt đầu tiếp cận ông, nửa đêm nửa hôm chạy đến làm việc cho ông, chính là vì muốn lúc mình tranh thủ tự học mà có chỗ không hiểu liền đến hỏi ông. Thường xuyên qua lại như vậy, ông đã nhận anh làm học trò, lén lút làm buổi lễ chính thức cho anh dâng trà bái sư.

Có thứ gì tốt anh cũng mang qua cho ông một phần, đứa học trò này so cái thằng nghiệp chướng chỉ báo oán ông còn giống con trai ông hơn.

“Vợ con có rồi, cha mẹ vợ con cũng gửi xuống một ít, thầy cứ giữ ăn đi ạ.” Vệ Thế Quốc nói, sau đó lại nhìn thầy mình rồi nói:

“Hôm nay tâm trạng của thầy rất tốt phải không ạ?”

“Cô của em, bà ấy sắp được phục chức, có tin tức từ bên kia báo về.” Thầy Cung cũng không giấu anh, cười nói.

Vệ Thế Quốc ngạc nhiên đến vui mừng hỏi: “Thật hả thầy?”

Anh nghe thầy nói cô (vợ thầy) đi học Trung y, chẳng qua cũng giống như bị giáng chức vậy, thầy cô ở xa nhau mấy năm nay, lo lắng nhớ nhung nhau không ít.

Do thân phận đặc thù và nhạy cảm của Vệ Thế Quốc nên anh cũng không giúp đỡ được gì nhiều, chỉ nhờ người gửi đồ cho cô được vài lần, những chuyện khác anh không giúp được.

Trái lại không ngờ bây giờ cô đã được phục chức rồi sao?

“Cô của em không muốn trở về một mình, vì vậy muốn qua bên này, đến lúc đó chỉ sợ phải làm phiền vợ chồng em.” Thầy Cung do dự nói.

Bạn già của ông thà chịu khổ cũng không muốn quay về gặp tên nghiệp chướng kia, hơn nữa tin chắc rằng nó cũng sẽ nhanh được phục chức thôi, vì vậy muốn đến bên này, đến lúc đó nếu muốn về thì cùng nhau về.

“Khi nào cô trở về vậy thầy? Đến lúc đó ở nhà em là được!” Mắt Vệ Thế Quốc sáng lên, sức khỏe của cha anh không tốt, năm đó lúc đi luyện thép hít vào nhiều khói bụi ở đó trở về thì sức khỏe càng nghiêm trọng hơn, sau đó duy trì được vài năm thì mất.

Sức khỏe của mẹ cũng không tốt, hai người lần lượt ra đi, chỉ để lại ba chị em bọn họ.

Vì vậy vợ anh đến lúc sinh sẽ không có ai bên cạnh giúp đỡ, anh còn phải đi làm không thể thường xuyên xin nghỉ, lúc đó nếu cô học Trung y của anh có thể đến ở nhà anh chính là tốt nhất!

“Khoảng hai tháng sau bà ấy đến.” Trông thấy anh thật sự vui mừng đón chào vợ ông đến, thầy Cung cười ha hả nói.

“Được ạ, em về nói với vợ, cô ấy chắc chắn cũng sẽ rất vui!” Vệ Thế Quốc nói.

Thầy Cung hơi lo lắng nói: “Vợ em, em ấy…”

Ông dù ở chuồng bò nhưng cũng nghe được một vài lời đồn trong thôn, vợ của học trò là thanh niên trí thức, không dễ sống chung, không biết có đồng ý để bạn già của ông qua ở không?

“Thầy yên tâm đi ạ, vợ em rất tốt, không có không hiểu chuyện như bên ngoài đồn đâu, chuyện này cô ấy không chừng còn vui hơn cả em đó.” Vệ Thế Quốc nói.

Lúc Vệ Thế Quốc trở về trời đã tối lắm rồi.

Tất nhiên là không đánh thức vợ anh để cô tiếp tục ngủ, anh tự mình thu xếp đồ rồi mới đi ra ngoài tắm rửa, cả người sạch sẽ rồi mới quay về ngủ.

Vợ anh thích sạch sẽ, không tắm không rửa chân đừng hòng lên giường. Vệ Thế Quốc lại gần hôn cô một cái mới cùng vợ anh ngủ.

Sáng hôm sau tỉnh dậy tâm trạng Tô Tình rất tốt, bao nhiêu đồ như vậy thật là quá tốt mà.

Đợi cô làm xong bữa sáng Vệ Thế Quốc mới dậy, đánh răng rửa mặt, rồi nói chuyện kia với vợ anh, anh cũng không giấu chuyện mình nhận thầy.

Bây giờ anh không có chuyện gì không thể nói với vợ, vợ anh đều có thể biết tất cả mọi việc của anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận