Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 86. Ba Tháng Trôi Qua, Thẹn Thùng 1

Chương 86. Ba Tháng Trôi Qua, Thẹn Thùng 1

Nếu đã nắm được điểm yếu rồi, dù cho không chính mắt nhìn thấy, nhưng mà Tô Tình là loại người cực kỳ giỏi bịa đặt, cũng không cần đích thân chứng kiến Mã Tiểu Thông lấy lòng với Tôn Toàn Tài.

Hôm nay bà nội là Mã đại nương ở nhà, người con thứ ba của bà hôm nay vận khí tốt, cũng đánh chết được một con thỏ hoang, còn vô cùng mập mạp, sau khi lột da cũng phải còn tới hơn bốn cân thịt!

Mặc dù là ở riêng nhưng cũng phải mang một ít tới biếu.

Mã đại nương liền cho chia ra mang tới cho Tô Tình bên này một bát, Tô Tình vốn đã rất mệt mỏi, đang lúc rửa mặt, thấy bà bê một bát thịt thỏ kho tới, liên tục nói: "Đại nương có phải quá khách khí rồi không, làm gì có đạo lý bác đưa thịt tới cho chúng cháu?”

"Vậy làm sao để bác ăn của cháu được? Hơn nữa cũng không có bao nhiêu." Mã đại nương cười nói.

Tô Tình nói chuyện với bà một hồi, lúc này mới nhận lấy, đồng thời cũng mời Mã đại nương vào nhà rót cho bà một ly nước đường.

"Khách khí cái này làm gì." Mã đại nương cười nói, nhìn cô cứ do dự, hiển nhiên dáng vẻ là có lời muốn nói, bèn không hiểu hỏi: "Sao vậy?"

"Bác, cháu muốn nói thật với bác!" Lúc này Tô Tình mới lấy hết dũng khí nói.

Mã đại nương nói: "Cháu có lời gì cứ nói ra là được, chúng ta là ai cơ chứ?"

"Bác, trước kia cháu từng sống ở nơi có nhiều thanh niên trí thức, tính tình của bọn họ cháu đều biết rõ mồn một, nhất là Tôn Toàn Tài kia, bác gái, anh ta thật sự không phải người tốt!" Tô Tình trịnh trọng nói.

Mã đại nương gật đầu một cái: "Bác thấy thanh niên trí thức Tôn cũng không được vừa mắt, cũng đang làm việc kiếm sống, năm nay trúng mùa lớn, bên trang trại heo kia cũng nuôi dưỡng tốt, có sáu con heo nái hình như đang mang thai, những con heo khác cũng rất mập, năm nay cũng có thể xuất chuồng, điểm công nhất định là đáng tiền hơn, thằng năm nhà bác tính sơ qua, năm nay điểm công không chừng có thể lên tới tám xu, cháu còn vẫn đang làm việc chăm chỉ, mà một người thanh niên như anh ta lại vẫn có thể lười nhác xin nghỉ!"

Con trai thứ năm của Mã đại nương là thành viên trong đội chấm điểm, cũng phải cần coi lại điều này, nói một điểm công mới có thể có tám xu vậy thì không tệ.

Tám xu tiền vậy khẳng định là không ít, bởi vì rất nhiều đội sản xuất điểm công nhiều lắm là cũng chỉ năm sáu xu, khá hơn một chút thì bảy xu, bọn họ nếu có thể có tám xu vậy khẳng định là vinh quang.

Nhưng cũng chỗ có tốt hơn, ví dụ như những đội lớn hơn sẽ có một vài xưởng đặc biệt để kiếm tiền, điểm công của đội sản xuất thứ nhất huyện bọn họ có giá một hào hai!

Những thứ này tạm thời không nói, Mã đại nương không hiểu hỏi lại: "Vệ Quốc đâu, sao cháu lại nói những điều này với bác?"

"Bác gái, chẳng lẽ bác còn không biết, Tiểu Thông không nói cho bác chuyện này sao?" Tô Tình kinh ngạc nói. Trong lòng Mã đại nương cũng cảm giác không ổn, quả nhiên vừa nghe Tô Tình nói liền trực tiếp đi ra đóng cửa, sau đó mới nhỏ giọng nói: "Cháu nghe thanh niên trí thức bên kia người ta nói rằng Tiểu Thông đi tới bên đó để tìm Tôn Toàn Tài!" Mã đại nương đứng lên một chút, trừng hai mắt nói: "Còn có chuyện này sao?"

"Bác ngồi xuống trước đã." Tô Tình kéo bà ngồi xuống, nói tiếp: "Lúc cháu nghe nói cũng sợ hết hồn, tính tình Tiểu Thông cháu hiểu rõ, cô ấy chắc chắn là một cô gái tốt, cần cù hiền lành hiếm thấy, ai cưới được đứa cháu gái này của bác thì đúng là tổ tiên có phúc, nhưng không phải cháu khua môi múa mép ly gián đôi uyên ương này với bác, nếu chuyện này đổi lại là một thanh niên trí thức khác thì cháu cũng có thể coi như không biết, nhưng bác à, nếu Tiểu Thông lại chọn trúng Tôn Toàn Tài vậy cháu tuyệt đối muốn đứng ra nói hai câu này, Tôn Toàn Tài không phải mối lương duyên tốt!"

Tô Tình nói hết sức trịnh trọng.

Mã đại nương vội kéo tay cô nói: "Đứa trẻ ngoan, bác biết cháu có lòng tốt, chuyện này cháu cũng không nên truyền ra ngoài biết không?"

"Trước giờ miệng cháu không mang ra đến cửa, nhưng bây giờ bác cứ yên tâm, cháu đi qua chỗ thanh niên tri thức kia hỏi thăm cho bác." Tô Tình nói.

Mã đại nương thở phào nhẹ nhõm, không ngồi lại thêm nữa liền rời đi.

Tô Tình tiễn bà ra cửa, nhìn bước chân bà vội vã trở về, trong lòng liền hài lòng.

Lúc Vệ Thế Quốc trở lại thì thấy cô như vậy, hiển nhiên tâm tình có vẻ rất tốt, cười nói: "Sao thế, có chuyện tốt gì?"

"Mã đại nương đưa tới cho em đưa một bát thịt thỏ hầm khoai tây, rất thơm, dĩ nhiên em rất vui vẻ." Tô Tình cười nói. Cô gái trẻ như Mã Tiểu Thông có thể cắt đứt với Tôn Toàn Tài, đối với cô mà nói có khi lại chính là chuyện tốt.

Còn việc có đắc tội Tôn Toàn Tài hay không vốn dĩ không có trong phạm vi cân nhắc của Tô Tình, chẳng lẽ còn dám tới gây khó dễ với cô, không nói đến chuyện còn có thể bị cô đánh lại, mà có khi bị Vệ Thế Quốc đánh một trận không thể ngóc đầu.

Tôn Toàn Tài cũng chỉ cao đến ngực của Vệ Thế Quốc, Vệ Thế Quốc đánh anh ta cũng giống như đánh trẻ con vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận