Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 90. Ba Tháng Trôi Qua, Thẹn Thùng 5

Chương 90. Ba Tháng Trôi Qua, Thẹn Thùng 5

Năm nay bông vải của đội sản xuất bội thu, các xã viên đều được chia không ít, bản thân Tô Tình cũng không dùng được, quần áo của cô đều rất ấm áp cho nên đều cho Vệ Thế Quốc dùng.

Ngoại trừ làm quần áo, làm giày với tất thì cũng chẳng có việc gì nữa, cho nên cô đúng là muốn bắt đầu ăn rồi!

“Ừm, hôm nay anh đi qua ngã rẽ tìm bán thịt đó rồi, đặt trước một cân giò heo.” Vệ Thế Quốc gật đầu nói.

Vốn dĩ là không đặt trước, lúc này nông nhàn rồi, mọi người đều bằng lòng đi cắt chút thịt bồi bổ, đợt thu hoạch vụ thu trước thật quá mệt mỏi cho nên tương đối hút hàng, đi muộn rồi thì hết mất.

Nhưng châm ngôn nói đúng, có tiền có thể sai ma khiến quỷ, chịu nhét thêm ít tiền người ta đương nhiên sẽ bằng lòng để lại trước cho.

Chính chỉ là nhắc tới giò heo mà thôi. Tô Tình liền nghĩ tới lần trước ăn giò heo hầm đậu phộng, vậy mà làm cô lên cơn thèm, hai cái giò heo cô gặm lần trước đấy thơm ngon miễn bàn.

Vệ Thế Quốc buổi tối liền ra ngoài.

Tối nay không phải đi giao dịch, mà là anh đi nơi trước kia anh dẫn vợ tới ăn đùi gà.

Vừa vào không lâu thì vác hai cái chăn bông lớn đi ra, cột chắc chắn. Nhưng hai cái chăn này cũng không phải là nhẹ, chẳng qua với sức lực của Vệ Thế Quốc thì không phải bàn, một đường vác về nhà đều không thở dốc.

Lúc về đến nhà thì rất muộn, đều sắp qua mười hai giờ rồi.

Tô Tình đã ngủ nhưng cũng thức dậy thắp đèn mở cửa cho anh, nhìn thấy hai cái chăn bông lớn như vậy, Tô Tình liền bật cười.

“Xem ra mùa đông này chúng ta không sợ lạnh nữa rồi.” Tô Tình cười nói.

Vệ Thế Quốc nói: “Sẽ không để em bị đông cứng đâu.”

Tô Tình liếc nhìn anh một cái, chẳng qua chăn bông to là đem về rồi, nhưng mà hiện tại cũng chẳng dùng được, còn chưa lạnh tới mức phải đắp cái chăn bông to năm cân này.

Hiện tại cái chăn hai cân rưỡi đang dùng trong nhà trong nhà là của Tô Tình, là người nhà gửi qua cho cô, trên giường còn trải đệm, trước mắt thì dùng chiếc chăn này của cô rất ấm áp.

Đem hai cái chăn bông lớn trải lên giường, đôi vợ chồng trẻ chuẩn bị đi ngủ.

“Một mình em đi ngủ còn được, trong chăn thêm anh nữa, em liền cảm thấy nóng.” Tô Tình bị anh ôm trong lòng, nói.

Trên người anh thực sự quá ấm áp, giống như cái bếp lửa vậy.

Vệ Thế Quốc cười nói: “Giường vẫn nóng, qua một lúc sẽ lạnh đi đấy.”

Tô Tình gật nhẹ đầu, ngáp một cái nói: “Anh cũng nhanh ngủ đi, ngày mai còn phải đi lấy thịt nữa.”

Hai người hôn một cái, sau đó liền đi ngủ, đêm này bên ngoài nhiệt độ lại giảm hai ba độ, nằm trong ổ chăn ấm áp thực là quá sung sướng.

Ngày thứ hai trời vừa sáng Vệ Thế Quốc liền đi lên trên trấn, xách về một miếng thịt còn thêm hai cái giò heo lớn nữa, lúc trở về trời còn sớm lắm, vẫn còn tờ mờ sáng.

Cũng là tranh thủ còn sớm chạy đi mua, bằng không lại rước không biết bao nhiêu ánh nhìn người trong thôn.

Dẫu sao nhà người ta một năm rốt cuộc mới ăn được mấy lần thịt chứ? Anh ấy đây liền xách về vừa giò heo vừa thịt heo, cho nên lần nào anh mua thịt cũng chủ động đi sớm qua lấy.

Tô Tình vẫn còn đang nằm trong chăn đấy, mấy ngày nay nhiệt độ hạ xuống rất nhiều, nhiệt độ hiện tại hôm nay chính là mười ba mười bốn độ, thực sự là quá lạnh, ở trong ổ chăn là thoải mái nhất.

Vệ Thế Quốc cũng biết nấu ăn, cho nên bữa sáng anh trực tiếp tự mình làm.

Đậu nành hôm qua đã ngâm trước xong cả rồi cho nên anh rót đủ số nước cần dùng xong, liền đem đậu nành cho vào nồi cùng giò heo đã được rửa sạch sẽ hầm lên, thịt ba chỉ cũng cắt đi một nửa, anh đúng là không tiếc của, miếng thịt heo này cũng phải khoảng hai cân.

Giữ lại một nửa thịt ba chỉ để vợ anh sắp xếp, có khi vợ anh lại muốn ăn sủi cảo cũng nên, không thể thiếu thịt được, chỗ này thì anh cắt miếng thả chung vào nồi cùng hầm với đậu nành.

Khoai lang rửa sạch bỏ lên lồng tre hấp chín, làm xong mấy cái này Vệ Thế Quốc mới đi ra đánh răng rửa mặt, xong rồi mới vào trong phòng xem vợ mình.

Tô Tình mặt mày hồng hào, đang rất dễ chịu.

Vệ Thế Quốc cười cười, nghĩ lúc này cũng vẫn còn sớm, thế là anh cũng lên giường lại nằm cùng vợ mình một lúc.

Còn bên phòng bếp cũng không cần lo lắng quá nhiều, anh cũng không phải người mười ngón tay không dính nước, chị cả em ba sau khi gả đi anh đều tự mình nấu ăn, độ lửa gì đó anh đều nắm rõ, như vậy là vừa tốt không cần lo sẽ nấu cạn nồi hỏng hết nguyên nồi thịt đó.

“Ở ngoài rất lạnh đúng không anh?” Tô Tình bị động tĩnh nhẹ của anh làm tỉnh lại, liền hỏi.

“Vẫn ổn, cũng không lạnh quá đâu.” Vệ Thế Quốc hôn cô, nói.

Tô Tình liền sáp vô ôm người anh, sau đó mới tiếp tục ngủ, Vệ Thế Quốc cười tươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận