Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 94. Ba Tháng Trôi Qua, Thẹn Thùng 9

Chương 94. Ba Tháng Trôi Qua, Thẹn Thùng 9

Tính cách của Tô Tình, anh ta hiểu, nếu như không phải cô thật sự thích thì sao mà muốn dẫn về gặp cha mẹ chứ? Nhưng anh ta nghĩ mãi cũng nghĩ không ra cái tên tá điền kia rốt cuộc có điểm nào tốt chứ?

Lẽ nào thật sự như mấy lời thô tục mà trong thôn nói, cô bị Vệ Thế Quốc thu phục trên giường nên mới ngoan ngoan nghe lời sao? Trong lòng Bùi Tử Du cực kỳ không vui.

“Anh Bùi, mau ăn thôi đồ ăn nguội cả rồi, không phải anh nói ăn xong còn muốn dẫn em đi dạo sao?” Trần Tuyết nói.

“Ừ.” Bùi Tử Du thu lại tâm sự, gật đầu nói.

Hôm nay không nghĩ chuyện Tô Tình nữa, vẫn nên dẫn Trần Tuyết đi xem phim vậy!

Lại nói đến bên này, Tô Tình cũng không phải người mù, vừa nãy cô cũng thấy căp đôi nhân vật chính Trần Tuyết với Bùi Tử Du này, chỉ là chẳng có cảm giác gì.

Mọi người không liên quan đến nhau, nước sông không phạm nước giếng là tốt nhất. Còn về những chuyện khác thì cũng không liên quan đến cô nhiều.

“Về nhà em lại phải bận rộn rồi, ngoài trừ đan áo len cho anh còn phải đan cho cha mẹ mỗi người một cái nữa, nếu không thì lúc trở về nói không chừng họ sẽ ghen tị rồi không thích anh đó.” Tô Tình cười nói.

Vệ Thế Quốc cũng cười nói: “Từ từ làm không phải vội, em đừng làm mệt đấy.”

“Cái này có gì mà mệt chứ.” Tô Tình trách nói.

Vệ Thế Quốc nhìn trên đường không có ai liền nắm tay vợ đi về phía trước.

Vợ anh sẽ không ghen với chuyện gặp Bùi Tử Du dẫn Trần Tuyết vào thị trấn, Vệ Thế Quốc bây giờ chẳng lo lắng chút nào cả, anh cảm nhận được trong lòng vợ anh có anh hay không.

Lúc đầu chắc chắn do trong bụng đột nhiên có con cho nên lúc này thái độ của cô đối với anh mới có thay đổi. Nhưng tình cảm đều là sống chung mà có anh cảm nhận được bây giờ vợ anh thật lòng thật dạ yêu thương anh, cũng chính là đã từ bỏ thanh niên trí thức Bùi.

Vì vậy thanh niên trí thức Bùi dẫn Trần Tuyết vào thị trấn, vợ anh có gì mà phải ghen chứ?

Với lại tâm trạng của anh cũng vui sướng nữa, trong bụng vợ anh đã xác thực là long phượng thai, anh ấy một mình sống đến 24 tuổi bỗng chốc có vợ đẹp và con thì không nói đi nhưng con thì một lúc hai đứa, còn không thể vui sướng à?

Mua những cuộn len sợi này về rồi, ngày nào Tô Tình cũng bận rộn làm việc.

Hơn nữa cô không chỉ đan mỗi áo len, mà còn đan một chút kiểu hoa văn ở bên trong áo, cô đan áo len rất giỏi, cầm chiếc kim móc đan vừa nhanh vừa lão luyện.

Chưa đến hai ngày đã hoàn thiện tất cả.

Nhân tiện Vương Mạt Lỵ cũng tới nha đan len cùng với cô, lại còn tháo ra một nửa số áo len ban đầu, bởi vì cô ấy muốn đan hoa văn, ban đầu cô ấy không biết cách đan hoa văn nên bảo Tô Tình dạy.

Tô Tình không phải người hẹp hòi, dạy cho cô ấy đan mấy đóa hoa nhài rất lịch sự tao nhã.

Vương Mạt Lỵ rất thích, nói: "Tôi không ngờ cô còn có tay nghề như vậy."

"Cũng không khó lắm, cô xem không phải cô vừa học đã hiểu sao?" Tô tình cười một tiếng.

Áo len cô đan cho Vệ Thế Quốc cũng có một bức vẽ nhưng không phải những thứ hoa văn như thế này, mà là hình lá cờ, đan phía trên ngực trái, mặc chiếc áo len này đi ra ngoài ai cũng phải khen một câu đẹp.

Nhưng hiện giờ tất cả vẫn còn chưa xong, lại cho ra một hình dáng mới.

"Cô biết không, mấy ngày trước, con gái của bác gái tôi, người tên là Vương San Hô ấy." Vương Mạt Lỵ vừa cười vừa nói với cô, bắt đầu buôn chuyện.

"Sao vậy?" Dĩ nhiên Tô Tình biết Vương San Hô, kế thừa truyền thống tốt đẹp của mẹ cô ta là Vương đại nương, cứ hễ nghe thấy chỗ nào có người buôn chuyện thì dường như sẽ tới để nghe ngóng chút chuyện.

Nhưng cũng không ít lần Thái Mỹ Giai mồm miệng như pháo rang, bởi vì quan hệ giữa Thái Mỹ Giai với Vương San Hô không tệ, lúc trước cũng do thế cho nên đã không ít lần nói cho Vương San Hô nghe chuyện "khuê phòng" của Tô Tình cho Vương San Hô nghe.

Thế rồi, qua miệng của Vương San Hô, truyền tới cả đại đội Trường Giang mọi người đều biết.

Ví dụ như những chuyện của vợ chồng cô đều là Thái Mỹ Giai mượn miệng của Vương San Hô mà truyền đi.

Trước đây không phải Vương đại nương còn muốn con trai bà ta là sáu Vương đi lấy lòng cô sao? Quả thật là giày xéo da thịt của nguyên chủ, Vương San Hô tuy là phận con gái em gái nhưng cũng sẽ không trơ mắt nhìn mẹ và anh trai tố khổ giễu cợt như vậy, dĩ nhiên là chuyện này đều từ miệng của Thái Mỹ Giai truyền tới, đồng thời cũng dặm thêm không ít mắm muối vào đó.

Lúc làm việc cũng gặp, ai cũng thích cười nhạo giễu cợt cô một cách vừa công khai vừa lén lút.

Tô Tình đều coi như không thấy, chỉ cần không nói ngay trước mặt cô thì cô

cũng lười so đo, có thời gian so đo như vậy chi bằng nghỉ ngơi một chút.

Vương Mạt Lỵ cười nói: "Cô không biết chứ đại nương ta còn muốn nói chuyện của cô ấy cho Vệ Thế Quốc đấy!"

Đột nhiên Tô Tình biểu cảm như muốn ăn thịt cô ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận