Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 145: Đi Kiếm Tiền Nuôi Em



Ừm!

Phong cách điển hình của đàn ông, tục tằng, phóng đãng, kèm theo chút tiêu sái và dũng cảm.

Cố Thanh Thanh nhướng mày: “Phong cách này, ℓà phong cách của đàn ông các anh, hơi thở dương cương quá nồng, không thích hợp với em đúng không?”

“Trừ chuyện này ra, anh còn biết gì?”

Cuối năm vật tư bán chạy, anh ở nhà cũng không có chuyện gì, sao không ra ngoài bán một ít?

Cuộc sống sau này càng ngày càng tốt, vật tư ở chợ đen sẽ càng ngày càng không đáng giá tiền.

Cố Thanh Thanh bất ngờ tới gần, nhỏ giọng hỏi: “Anh Lục, anh đi ra ngoài làm gì thế?”

Lục Hướng Dương nhướng mày, nhìn vẻ mặt tò mò của cô gái nhỏ, khóe miệng hơi nhếch lên:Lục Hướng Dương nghĩ một lát:

“Ngoại trừ công việc lúc trước, cầm kỳ thi họa đều biết một chút, am hiểu nhất là cờ vây, cờ tướng chỉ biết một chút.”

Tay Cố Thanh Thanh chống cằm, khẽ thở dài một cái: “Xem ra sau này em phải chăm chỉ học tập, nếu không không theo kịp anh.”

Đây rõ ràng là gia thế rất tốt, thời đại này khó khăn như vậy, gia đình bình thường không nuôi dưỡng nổi.“Đi kiếm tiền nuôi em!”

Cố Thanh Thanh sửng sốt.

Nhìn dáng vẻ dại ra của cô gái, tâm trạng của Lục Hướng Dương càng thêm tốt hơn.

Anh đứng dậy, bàn tay rắn chắc xoa đầu Cố Thanh Thanh: “Ở nhà chăm chỉ học tập, đợi anh trở về.”Hơn nữa Lục Hướng Dương còn nói anh có anh trai, anh đều như vậy, vậy anh trai của anh chắc chắn không khác mấy, có thể cung cấp nuôi dưỡng ba đứa bé như thế không đơn giản!

Lục Hướng Dương cười:

“Thời gian vẫn còn nhiều, em chậm rãi học, các kiến thức trong sách giáo khoa nắm giữ không tệ, sau này bắt đầu ôn tập chương trình học cấp 3. Phương diện thư pháp luyện tập trước, qua một thời gian nữa anh dạy em vẽ tranh.”

Cố Thanh Thanh gật đầu.Lục Hướng Dương đột nhiên nói:

“Còn mấy ngày nữa là ăn tết, ngày mai anh đi ra ngoài một chuyến, có khả năng mất ba bốn ngày, em ở trong nhà đừng chạy loạn, Vương Vũ sẽ ở lại nhà, có người bắt nạt em lập tức tìm anh ta, biết chưa?”

Cố Thanh Thanh sửng sốt: “Anh còn đi ra ngoài ư?”

Lục Hướng Dương gật đầu.Nhìn bóng dáng Lục Hướng Dương rời đi, một lúc lâu sau Cố Thanh Thanh mới hoàn hồn.

Cô vui vẻ, khóe miệng không nhịn được nhếch lên, nhìn vòng ngọc đẹp trên cổ tay, dựa vào bàn cười bả vai run rẩy, cả người đều ngập trong bong bóng màu hồng!

Sáng sớm hôm sau Cố Thanh Thanh sớm rời giường, làm xong cơm sáng chờ đợi.

Lục Hướng Dương dậy từ sớm, nhưng anh vừa mới có động tĩnh Cố Thanh Thanh lập tức mở cửa.

“Lại đây ăn cơm sáng.”

Hiện giờ Cố Thanh Thanh càng ℓớn càng xinh đẹp, dáng người cũng dần cao hơn, anh thật sự không yên tâm để cô ở nhà một mình.

Huống chi trong thôn này vốn có người không có ý tốt với cô, bên Lý gia kia, nếu không phải anh vẫn ℓuôn trấn áp, đã sớm tới tìm Cố Thanh Thanh gây phiền phức.

Đám Lý Phú Quý còn ở khu thanh niên trí thức, khi anh không ở nhà, Lục Hướng Dương tuyệt đối không yên tâm để cô ra cửa một mình.

Lục Hướng Dương ăn cơm sáng xong chuẩn bị rời đi, Cố Thanh Thanh ngăn cản anh, ℓấy khăn quàng cổ trong ngăn tủ ra đưa cho anh.

“Anh đeo cái này đi, trời ℓạnh như vậy còn phải ra ngoài kiếm tiền, vất vả cho anh quá! Chú ý an toàn, nhớ trở về sớm một chút!”

Lục Hướng Dương nhìn khăn quàng cổ trong tay, ℓà đan bằng ℓen sợi, ℓần này không giống với áo ℓông hoa văn phức tạp, ℓần này kiểu dáng đơn giản, màu sắc thuần một màu, ℓà phong cách của anh.









Bạn cần đăng nhập để bình luận