Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 267: Gương Mặt Này, Ai Nhìn Không Mê Đắm?



Người này không phải ℓà anh không đối phó được, dù sao đời trước người phụ nữ này chết trên tay anh.

Nhưng trước mắt anh không thể ra tay, cũng không có năng ℓực ra tay.

Lục gia cơ bản còn đó, thời cuộc hiện giờ Lục gia ℓàm thế nào cũng ℓà sai, chỉ có thể đợi mấy năm qua đi, sau khi xoay người ℓại mới có điều kiện chống ℓại.

Lục Hướng Nam nhíu mày: “Em ℓà nói, bà ta ℓà sợ bị thay thế sao?”

Khóe miệng Lục Hướng Dương hơi nhếch lên, có chút châm chọc:

“Nếu không thì vì sao? Một người phụ nữ cường thế như thế, đã từng trải qua bao nhiêu tai nạn lớn, mất đi con trai có thể khiến bà ta mất đi tất cả lý trí sao? Bà ta chưa điên chút nào, anh nhìn người bà ta đối phó xem, có phải mỗi người đều có lợi đối với chồng bà ta hay không?”

Lục Hướng Nam thở dài: “Vậy anh càng coi thường bà ta, chẳng trách sau này mẹ cách xa bà ta.”“Nhưng mà em đồng ý cưới cô ấy, hơn nữa chuyện em làm không thể không chịu trách nhiệm được. Nếu lúc này không kết hôn, vậy cô ấy sẽ thể nào? Lại nghĩ về em thế nào?”

Nói tới chuyện này, Lục Hướng Nam lại tức:

“Nói đến nói đi vẫn là em không đúng, còn chưa kết hôn, em không nên làm gì với người ta. Lúc này thì hay rồi, cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, xem em làm sao bây giờ?”Lục Hướng Dương không nói câu nào.

Lục Hướng Nam tức điên lên, vèo một tiếng đứng dậy, nhấc chân đá vào đùi em trai nhà mình:

“Lục lão tam, em đúng là có tiền đồ! Loại chuyện này mà em cũng làm được sao?”Lục Hướng Dương liếc mắt nhìn anh ta một cái, nhỏ giọng nói:

“Tối hôm qua em uống say, không nhịn được. Chút sức lực đó của cô ấy giống như cào ngứa với em, chạy cũng không chạy thoát.”

Lục Hướng Nam kinh ngạc: “Em có ý gì? Là em cưỡng ép người ta?”Loại ông cụ non này, sẽ thích một cô gái như thế nào đây?

“Em thích cô ấy như vậy sao? Hiện giờ em cưới cô ấy cũng không phải là chuyện tốt, muốn cô ấy không xảy ra chuyện, em phải tốn càng nhiều tinh lực đi che chở, còn chưa chắc bảo vệ được.”

Lục Hướng Dương cũng rất bất đắc dĩ:Lục Hướng Dương không chút để ý nói: “Đừng xem trọng hay là coi thường, bà ta có năng lực, nhưng mà thủ đoạn quá mức đê tiện.”

Lục Hướng Dương không nghĩ tới mọi chuyện sẽ đi đến bước này, đời này tiểu bối Lục gia khiến người ta hận nhất là anh đều tự hủy tương lai, vậy mà người phụ nữ kia vẫn nhìn chằm chằm anh, anh nên cảm khái mình quá ưu tú sao? Khiến người ta hận như vậy à?

“Anh, có một số việc em phải suy nghĩ thật cẩn thận, nhưng mà cô gái kia nhà em, em nhất định phải cưới.”Nghe giọng điệu này của anh, Lục Hướng Nam nhướng mày.

Nói thật anh ta thật sự không nghĩ tới em trai nhà mình mắt cao hơn đầu sẽ nhanh chóng thích một cô gái đến mức ấy.

Anh không nhiều tuổi, ít tuổi nhất trong ba anh em bọn họ, nhưng lại đa mưu túc trí nhất.

Lục Hướng Dương bị anh ta đá một cái, không nói chuyện.

Lục Hướng Nam không biết nên nói gì với anh mới tốt:

“Một cô gái nông thôn, em ℓàm ℓoại chuyện này với người ta cuối cùng ℓại không cưới người ta, em dựa vào cái gì cảm thấy cô ấy sẽ tin tưởng?”









Bạn cần đăng nhập để bình luận