Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 276: Lập Hôn Thư, Quà Đính Hôn



“Hai đứa vẫn còn trẻ, đợi thêm một chút, đợi thêm mấy năm ℓại kết hôn được không?”

“Ông nội…” Lục Hướng Dương muốn nói chuyện, nhưng bị Cố Thanh Thanh cắt ngang: “Anh đừng nói nữa!”

Cố Thanh Thanh nhìn ông Lục, biểu cảm trên mặt bình tĩnh ôn hòa:

“Nói rất đúng, sinh tồn của gia tộc ℓuôn có con đường ℓâu dài, quyền thế của Lục gia các cháu đều hưởng, cần phải gánh vác nguy hiểm và trách nhiệm do quyền thế mang tới. Ông ℓà như vậy, các cháu cũng phải như vậy.”

Cố Thanh Thanh cười dịu dàng với anh:

“Anh Lục, anh hủy tiền đồ xuống nông thôn, đã đủ chậm trễ anh. Lúc này anh nên lùi một bước, thành thật chờ đợi, bảo tồn thực lực đừng để lộ nhược điểm, như vậy mấy năm sau mới có cơ hội xoay người.”

“Em… Em không muốn anh gặp nguy hiểm, càng không muốn chậm trễ tiền đồ của anh. Lúc trước anh vớt em từ trong sông lên, cũng là anh đưa em đến bệnh viện chữa trị, lúc ấy em ở bệnh viện cũng là anh ở bên chăm sóc em.”“Anh đã cứu em một mạng, em rất cảm kích anh!”

“Đúng! Nói rất đúng!” Ông Lục vui sướng, cháu dâu có thể lấy đại cục làm trọng khiến ông thật sự rất vui: “Đi lấy giấy bút tới ông viết hôn thư, cháu đi lấy vòng tay của bà nội tới đưa cho con bé.”

Cố Thanh Thanh đi lấy giấy bút tới, Lục Hướng Dương đi lấy tín vật.Ngoại trừ đôi vòng tay, còn có một chiếc nhẫn bồ câu đế vương lục kiểu cũ, thiết kế cổ xưa rất có cảm giác niên đại.

Viết hôn thư, nhận tín vật, mọi chuyện giải quyết.

Ông bà Lục gia rời đi, Lục Hướng Nam phụ trách đưa hai người trở về, để cho đôi tình nhân nói chuyện với nhau.Ông Lục dùng bút lông tự mình viết hôn thư, Cố Thanh Thanh nhìn thấy hôn thư đôi mắt phiếm hồng.

Vòng ngọc là đôi vòng tay đế vương lục vô cùng xinh đẹp, đây là lần đầu tiên Cố Thanh Thanh thấy được đế vương lục chân chính.

Cho dù là ở dưới ánh đèn mờ nhạt, cũng đẹp đến mức khiến người ta không rời mắt được.“Cô nhóc, ông tự mình viết hôn thư cho cháu, chỗ bà nội cháu có lễ đính hôn khi đính hôn với ông năm đó, ở trong tay Dương Dương. Ông giao nó cho cháu, coi như là tín vật Lục gia cho cháu, được không?”

Cố Thanh Thanh nhìn ông cụ trước mặt, nhìn đôi mắt ông ta im lặng một lát, trên mặt cô lộ ra chút tươi cười, gương mặt nhu hòa.

“Ông Lục, cháu biết anh Lục đối xử với cháu là thật lòng, ông không cần ôm áy náy với cháu, cháu… Cũng là tự mình nguyện ý, cháu không hối hận!”“Thanh Thanh…” Lục Hướng Dương có chút bất ngờ, anh cho rằng Cố Thanh Thanh sẽ không tiếp nhận, tính cách của cô không cho cô danh phận sao được?

Chẳng lẽ tâm lý của cô nhóc đã mạnh đến mức này?

Cân nhắc lợi hại cảm thấy lúc này kết hôn thật sự mang tới phiền phức, nên lựa chọn con đường lý trí nhất?“Sinh ra khí phách nhất thời luôn không có chỗ tốt đối với bất cứ người nào, con đường quyền thế nên mạnh phải mạnh, nên nhịn, nhất định phải nhịn.”

“Mấy năm nay bà ta đắc tội không ít người, đợi một ngày nào Tô Hiểu đó gia tộc trở về, cho đến lúc này bà ta sẽ thành người bị mọi người chỉ trích.”

Ông cụ nhìn Cố Thanh Thanh:

Trong phòng chỉ còn ℓại Lục Hướng Dương và Cố Thanh Thanh, Cố Thanh Thanh nhìn hôn thư kia, viết thật sự rất chính thức, không khác gì hôn thư thời cổ đại ℓắm, tràn ngập cảm giác nghi thức!

“Hửm?”









Bạn cần đăng nhập để bình luận