Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 296: Tin Tức



Lục Hướng Dương biết, trên thế giới này phần ℓớn đàn ông đều không chịu trách nhiệm, đặc biệt ℓà chuyện đối đãi với phụ nữ, trốrn tránh ℓà thói quen của bọn họ.

Khi gặp phải chuyện như của Lục gia, phần ℓớn đàn ông đều yên tâm thoải mái tiếp nhận sắp xếp của ông nội, đặt nhà gái vào trong hoàn cảnh xấu hổ, chuyển mũi nhọn đi, nhưng nên hưởng thụ phúc ℓợi thì vẫn hưởng thụ.

Cuối cùng sẽ giống như ℓời Cố Thanh Thanh nói, cô không có tôn nghiêm, vứt bỏ tình yêu, cuối cùng hai bàn tay trắng.

Nhưng rõ ràng ℓà Cố Thanh Thanh không biết, sâu trong ℓòng cô không tin đàn ông.

Nhưng Cố Thanh Thanh lại rời đi, khi làm ra quyết định cũng không suy nghĩ quá nhiều.

Không phải nói quyết định mà Cố Thanh Thanh làm ra nhất định không đúng, mà là quá quyết đoán.

Chuyện này không giống chuyện một cô gái lần đầu trải qua tình cảm sẽ làm được, cô giống như chắc chắn tương lai sẽ phát triển theo hướng cô dự đoán, sao một cô gái nhỏ mười mấy tuổi đơn thuần sẽ có loại suy nghĩ này?

Trừ phi cô từng tự mình trải qua.Lúc trước Vương Vũ dẫn Lý Vũ Tình trở về ăn cơm tối, anh ở sân sau nói chuyện phiếm với cô, cũng cảm nhận được tư duy của Cố Thanh Thanh quá thành thục.

Lúc ấy cô nói là mẹ mình dạy, nhưng loại chuyện này có thể dạy được sao?

Lục Hướng Dương thở dài một hơi, cô nhóc này không chỉ thông minh, trong lòng cô chắc chắn ẩn giấu bí mật anh không biết.

Cô không chỉ có bí mật nhỏ, còn làm việc quá mức cương trực, không biết cách vòng vèo, lòng phòng bị quá nặng còn không bắt chẹt đàn ông, gặp chuyện chỉ biết tự mình gánh lấy từ trước tới nay không nghĩ tới chuyện tìm đàn ông, đây là tác phong của nữ cường nhân không dễ ở chung với đàn ông trong kiếp trước.“Đúng đúng đúng, chính là cháu chính là cháu, ai da sao cháu lại thành ra như vậy? Luc ấy hai đứa đều tuấn tú xinh đẹp, bác có ấn tượng rất sâu, mấy ngày hôm trước bác còn thấy đối tượng của cháu ở đây chơi nữa! Cháu làm sao vậy? Cãi nhau à?”

Trong đầu Lục Hướng Dương ong một tiếng, ngây ngốc tại chỗ!

Đợi anh kịp phản ứng, lập tức kích động nắm lấy tay bà già kia:

“Bác gái, bác nói gì cơ? Mấy ngày hôm trước bác gặp đối tượng của cháu sao?”Trong lòng Lục Hướng Dương cảm thấy kỳ lạ, anh luôn cảm thấy Cố Thanh Thanh thành thục quá mức, anh tự suy nghĩ trong khoảng thời gian ở bên Cố Thanh Thanh chưa từng có lỗi với cô, cũng không để cô chịu bất cứ ấm ức gì, chuyện một người chồng tốt có thể làm anh đều làm được.

Anh sẽ nghĩ cách kiếm tiền, cho cô cũng đủ tiền tiêu vặt, cũng mặc kệ cô có tiêu phí nhiều hay không, lần nào ra ngoài về nhà đều mang quà mang đồ ăn cho cô.

Bên ngoài có người bắt nạt cô anh sẽ xả giận cho cô, nhà mẹ đẻ gây khó dễ cho cô anh sẽ giúp cô trấn áp, sẽ quan tâm cơ thể của cô dẫn cô đi kiểm tra, mua vật phẩm dinh dưỡng cho cô để cô bổ sung dinh dưỡng, không cho cô xuống đất làm việc, cô chiếu cố bản thân là được.

Sẽ dẫn cô đi mở mang kiến thức, sẽ dạy cô học viết chữ, gặp người đàn ông như vậy phần lớn phụ nữ đều luyến tiếc buông tay, cô gái tỉnh táo tới mấy cũng có do dự, luyến tiếc rời đi.Một cô gái mười mấy tuổi ở nông thôn thập niên 70, sao lại như vậy?

Lục Hướng Dương thở dài lần nữa, anh đã không nhớ dọc đường đi anh đã thở dài bao nhiêu lần.

Anh không thể từ bỏ, nhỡ đâu Thanh Thanh xảy ra chuyện, nói không chừng lúc này còn đang tuyệt vọng đợi anh đi cứu cô, anh cần phải mau chóng tìm được cô.

Lục Hướng Dương cầm ảnh chụp đang chuẩn bị đi hỏi một số người, kết quả một bà cụ trước mắt ngây ngốc nhìn anh:“Tên nhóc này, sao bác cảm thấy cháu quen mắt như vậy?”

Lục Hướng Dương sửng sốt, ngay sau đó vui vẻ:

“Bác gái, có phải bác từng gặp cháu hay không? Hai tháng trước cháu từng xuất hiện ở đây, lúc ấy dẫn theo đối tượng của cháu, một cô gái vô cùng xinh đẹp.”

Bác gái lập tức cười nói:









Bạn cần đăng nhập để bình luận