Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 338: Đại Tiểu Thư Đường Gia, Con Gái Của Nhà Giàu Số Một



“Vị phú hào nào mua thế? Ra tay quá hào phóng.”

Lục Hướng Dương đáp:

“Đại tiểu thư Đường gia, ℓà mua về tặng cha trong ℓễ mừng thọ, hiện giờ cả Hương Giang đều ℓan truyền, đều nói đại tiểu thư hiếu thuận!”

Lục Hướng Dương gật đầu: “Chính ℓà cô ấy!”

Tốn trăm triệu mua nhân sâm về cho cha làm lễ mừng thọ, độc nhất ở cả Hương Giang, đương nhiên Đường Thanh Vinh rất vui.

Loại phú hào này để ý mặt mũi nhất, đừng nói là trăm triệu, thêm chút nữa Đường tiểu thư cũng vui vẻ tiêu.

Nếu rẻ, người không vui đầu tiên chính là Đường đại tiểu thư.

Trên mặt Cố Thanh Thanh là tươi cười như hoa, nhanh chóng kéo Lục Hướng Dương ngồi xuống:Nghe nói có hai vị có quan hệ lâu dài ổn định còn có con, tuy hai vị kia không cưới vào cửa, nhưng đều có con.

Gia đình như thế con cái chỉ là tài nguyên, vì tài sản chém giết lẫn nhau là chuyện không thể tránh được.

Đường gia trọng nam khinh nữ, cuộc sống của Đường đại tiểu thư không có thể diện như vậy, nhưng gia tộc của mẹ cường thịnh.

Cho nên cho dù tương lai cô gái này không thể kế thừa gia nghiệp, nhưng cô ấy vẫn có được tài nguyên không ít.“Vất vả vất vả rồi! Có đói bụng không? Có khát không? Em đi rót nước cho anh!”

Lục Hướng Dương cười, kéo cô ngồi lên đùi anh:

“Không đói bụng, cũng không khát, còn có một tin tức tốt muốn nói với em.”

Cố Thanh Thanh hưng phấn: “Tin gì? Tìm được nhà rồi ư?”Cố Thanh Thanh nghe, cũng cảm thấy có đạo lý.

Trong tay bọn họ không có tiền mặt, đừng nhìn cô và Lục Hướng Dương xem như kẻ có tiền ở nội địa, nhưng ở Hương Giang lúc này chút tiền ấy không tính là gì.

Bọn họ muốn mua nhà cao, nguồn tài chính chỉ có châu báu và đồ cổ trong không gian, nhưng lập tức lấy ra nhiều châu báu và đồ cổ như vậy động tĩnh quá lớn, nhõ đâu đưa tới phiền phức không cần thiết thì không tốt.

Bọn họ chỉ ở nơi này trong thời gian ngắn, đừng nên cướp miếng ăn của đám phú hào thì hơn, để lại một nơi không tệ lắm cũng được.Lục Hướng Dương gật đầu:

“Xem như là vậy! Nhưng mà tiền của chúng ta không đủ, muốn mua trung tâm thương mại cỡ lớn không mua được, phần lớn đoạn đường tốt đều bị các hào môn lớn chia cắt. Hơn nữa dù sao chúng ta cũng là người nội địa, còn phải trở về, anh sợ tài chính quá lớn sẽ đưa tới phiền phức, nên kiếm nơi không bắt mắt lắm, đám Chu Lâm còn ở nơi này mà!”

“Bởi vì chuyện nhân sâm anh tiếp xúc với Đường đại tiểu thư, anh nhờ cô ấy tìm miếng đất, trước mắt hơi xa, kiến trúc cao nhất cũng chỉ ba tầng, xung quanh có siêu thị và cửa hàng, nhưng xung quanh không có nhiều nhà lắm. Còn có một số nơi sắp khai phá, chúng ta tiêu tiền mua chủ yếu là mua đất.”

“Mấy năm sau khi chúng ta tới đây, có thể tự mình xây thành trung tâm thương mại cỡ lớn, có đường rộng rãi. Mảnh đất này giữ được, hơn nữa tương lai bị người ta đoạt, anh vẫn có thể lấy về.”Chẳng trách!

Đường gia nhà giàu số một ở Hương Giang, đó là hào môn đứng đầu, có tiền là chắc chắn.

Đương gia của Đường gia Đường Thanh Vinh hiện giờ không lớn tuổi lắm, năm nay chỉ 60.

Bên Hương Giang có rất nhiều người cầm quyền của hào môn làm việc đến lúc rất già, hiện giờ Đường Thanh Vinh mới 60, thậm chí có thể nói đang tuổi tráng niên.Đại tiểu thư Đường gia là con gái cả của ông ta, mẹ cũng sinh ra ở danh môn, thậm chí có thể nói năm đó Đường Thanh Vinh làm giàu, đều không thoát khỏi công lao của vị nguyên phối này.

Nhưng mà Đường gia còn có một bà cụ ở đây, cũng chính là mẹ của Đường Thanh Vinh.

Bà cụ này rất trọng nam khinh nữ, cháu trai là bảo bối, cháu gái chỉ là cọng cỏ trong mắt bà ta.

Hơn nữa Đường gia không chỉ có nhất phòng nguyên phối, Đường Thanh Vinh ngoại trừ nguyên phối, còn có ba vợ nhỏ, còn đều có con, con gái ở bên ngoài càng không đếm được.

“Như vậy khá tốt, ở đâu thế?”

Cố Thanh Thanh nguyện ý, Lục Hướng Dương an tâm: “Ngày mai anh dẫn em đi xem.”

“Vâng!”







Bạn cần đăng nhập để bình luận