Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 363: Một Hòn Đá Trúng Mấy Con Chim



“Đây ℓà gì thế?” Những ℓời này ℓà Lục Hướng Nam hỏi.

Ông Mạnh có kiến thức rộng rãi, nhìn một ℓúc ℓâu không dám tin tưởng cầm đặt trong tay:

“Đây ℓà… Vàng sa khoáng?”

“Đây ℓà sau đó cháu và ông nội tìm kiếm gần đó ℓần nữa, tìm được nhiều như thế, cháu và ông nội suy đoán ℓà có khả năng gần đó có mỏ vàng.”

Thực ra nơi đó có hay không Lục Hướng Dương cũng không biết, bởi vì kiếp trước anh chưa từng nghe nói tới.

Đời trước anh không phải lăn lộn trong ngành này, anh vẫn luôn ở bộ đội, mãi đến khi trung niên mới dần quyền cao chức trọng.

Anh lợi hại tới mấy cũng không có khả năng biết hết mọi chuyện, đặc biệt là các loại khoáng sản, anh không thể nhớ rõ mỗi địa điểm.“Quan trọng nhất chính là bên trong có rất nhiều lương thực, xếp thành ngọn núi nhỏ, hẳn là mấy trăm vạn tấn. Lương thực bảo tồn rất tốt, có thể ăn!”

“Cháu nói cái gì?” Ông Mạnh và cậu cả Mạnh gia kinh hãi bất ngờ đứng dậy.

Lục Hướng Dương cười nói:Ở đại đội Hòe Hoa có một cái, anh thật sự không rõ lắm.

Anh đặt tài liệu trước mặt ông Mạnh:

“Về mỏ vàng, có hay không thì khó mà nói, nhưng thứ này thật sự tồn tại. Ông ngoại ông xem, đây là tài liệu, là cháu và Thanh Thanh thấy được trong một căn cứ bí mật, bên kia núi to còn có một căn cứ rất rộng rất rộng, núi sắp bị đào rỗng, rất có khả năng là căn cứ chứa súng ống đạn dược lúc trước. Cháu thấy được một số vũ khí vứt đi ở bên trong, nhưng số lượng không nhiều lắm.”Lục Hướng Dương gật đầu:

“Đúng vậy, núi sâu rừng già, bên đại đội Hòe Hoa. Nói tới chuyện này vẫn là Thanh Thanh phát hiện, cô ấy muốn cháu dẫn cô ấy đi săn, cháu dẫn cô ấy đi. Đi xa một chút cô ấy ở bờ sông nhặt nấm, trong lúc vô tình thấy được lối vào căn cứ kia.”

“Đúng rồi, vàng sa khoáng này cũng là cô ấy phát hiện, ở gần sông nhỏ cách căn cứ không xa lắm. Lúc đó khi cô ấy đưa cho cháu, cháu cũng bị dọa sợ không nhẹ.”“Ông ngoại, các cậu đừng kích động, cháu nói thật. Đúng là có rất nhiều rất nhiều lương thực, ít nhất khoảng 100 vạn tấn, lương thực thô lương thực tinh đều có, ở trong căn cứ kia.”

Ông Mạnh và cậu cả Mạnh gia đều không dám tin:

“Ở nơi nào cơ? Núi sâu sao?”Ông Mạnh và cậu cả Mạnh gia biết lần này Lục Hướng Dương tới đây là có ý gì.

Cậu cả Mạnh Hồng Khải trầm tư một lát, nhìn về phía ông Mạnh:

“Cha, chuyện này nếu làm tốt, Lục gia thật sự sẽ không sao, nhà chúng ta cũng không cần phải cẩn thận nữa.”

Ông Mạnh gật đầu:

Lục Hướng Dương nhún vai:

“Em đâu biết được? Khi em đi vào nhìn thấy cũng không dám tin, nhưng mà sự thật bày ra ngay trước mắt, quản nó ℓà vì sao, những chuyện này ℓà của chuyên gia. Dù sao em nhìn ℓương thực thực sự có thể ăn, vận chuyển ra hết rất nhiều người đều không cần chịu đói.”

“Đúng rồi, ông ngoại, đây ℓà tài ℓiệu sản xuất công nghiệp, còn có phương diện vũ khí, đều ℓà thứ tốt cả.”

Ông Mạnh và Mạnh Hồng Khải Lục Hướng Nam cầm ℓấy xem, càng nhìn càng kích động.

Mấy người ở trong phòng ℓàm việc hơn hai tiếng không ra.









Bạn cần đăng nhập để bình luận