Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 409: Kiếm Tiền Cho Mình Hưởng Thụ



Như vậy không gian bên trong cũng ℓớn hơn.

Từ Đông Mai vuốt ve hoa văn trên tủ quần áo, hâm mộ không thôi.

“Wow! Đẹp quá! Khi tôi kết hôn cũng muốn đặt một cái!”

Cô ấy im ℓặng tính tiền tiết kiệm trong tay mình: “Tủ quần áo này của cô bao nhiêu tiền?”

Hai cô gái này đúng là dám nghĩ dám đua, nhìn Cố Thanh Thanh hưởng thụ, lại mở ra chốt mở hưởng thụ cuộc sống của bọn họ.

Hưởng thụ cần tiền, bọn họ càng vui vẻ kiếm tiền.

Thời tiết càng ngày càng lạnh, lươn và cá chạch tồn trong sân Cố Thanh Thanh đã tiêu hao gần nửa, mọi người sợ thời gian dài mấy thứ này đều chết đi, cho nên khoảng thời gian này rất chăm chỉ lên núi.

Gần đây sau núi càng ngày càng náo nhiệt, có một hai con đường nhỏ được các thôn dân chăm chỉ dẫm ra, hình thành một con “phố buôn bán”.Cố Thanh Thanh vui muốn chết, không nghĩ tới còn có loại chuyện này.

Hiện giờ càng về sau hoàn cảnh càng mở ra, có lẽ cuộc sống sau này sẽ càng ngày càng tiện.

Tiền Lệ đột nhiên khịt mũi: “Đây là mùi gì thế? Sao có cảm giác không phải mùi đầu heo trước mắt?”

Cố Thanh Thanh đang kho đầu heo, muốn lấy ra chiêu đãi khách trong ngày làm tiệc cưới.Rất nhiều đồng hương cầm đồ qua bên này bày bán, đương nhiên cầm đồ đi không tính là nhiều.

Khi Cố Thanh Thanh nghe thấy chuyện này, còn cảm thấy rất thần kỳ: “Thật hay giả thế? Mọi người đều to gan như vậy ư?”

Từ Đông Mai cười nói:

“Có gì mà lớn gan hay không? Toàn thôn đều làm như vậy, con đường kia vốn là một con đường nhỏ, hiện giờ bị dẫm rộng hai ba lần, người trên núi cũng hình thành thói quen, mỗi lần ăn cơm đều có người qua đó tìm đồ ăn ngon.”Hiện giờ Lục gia có uy vọng, đến lúc đó sẽ có một số lãnh đạo tới, cho dù Lục gia khiêm tốn cũng có một đám người tới, đến lúc đó phải có đồ ăn ngon chiêu đãi khách.

Cố Thanh Thanh trộn nước canh trong tay, nói với Tiền Lệ:

“Nấu nồi nước canh ngao, chuẩn bị cho mọi người. Đi lấy bình tới đây, gọi cả Hứa Tấn Xuyên tới nữa, mỗi người một bình mang về.”

Tiền Lệ sửng sốt: “Nước canh? Là món gì thế?”Hai bọn họ còn chưa đến 20 tuổi, tạm thời không có ý định kết hôn, thật sự muốn kết hôn lại mua tủ quần áo, vậy không biết đợi tới khi nào!

Cuộc sống ở nông thôn là như vậy, cả ngày nhìn thấy ngoại trừ người trong thôn chính là mấy thanh niên trí thức ở trong khu thanh niên trí thức, tương lai bọn họ sẽ gả cho người như thế nào?

Dù sao cũng không có gì để tưởng tượng, còn không bằng tự mình hưởng thụ mấy năm trước!

Gần đây tích cóp được chút tiền, vẫn có thể tiêu phí được.Ách…

“Chuyện này… Tôi thật sự không biết, anh Lục đi đặt, tôi không hỏi.”

“Chậc chậc chậc!” Tiền Lệ cảm khái: “Anh Lục nhà cô đúng là người đàn ông tốt! Quá cẩn thận, chuyện gì cũng có thể nghĩ tới.”

Tiền Lệ và Từ Đông Mai nhìn trái nhìn phải, hai bọn họ thật sự động lòng.“Làm súp cay Hà Nam cho các cô, hay là nước canh khác, thậm chí nấu sẵn gia vị cho các cô. Dạo này tôi không có nhiều thời gian làm giúp các cô, hơn nữa tinh lực của mình tôi có hạn, có một số việc các cô có thể tự mình làm.”

“Thời tiết lạnh nấu một nồi súp cay Hà Nam lên núi, súp cay Hà Nam các cô tự mình nấu được, đến lúc đó thêm hai muỗng nước canh này của tôi vào, hương vị sẽ tươi ngon hơn, phương pháp nấu độc môn! Tôi điều chế rất lâu đấy!”

Đôi mắt của Tiền Lệ và Từ Đông Mai lập tức sáng lên, liếc nhau nhanh chóng về nhà.

Cố Thanh Thanh: “…”

Vừa nghe đến tiền, hai người này còn chạy nhanh hơn thỏ.

Không cần Cố Thanh Thanh ℓàm, như vậy không cần tốn phí nấu ăn, còn cho bọn họ nước gia vị nấu ra món ăn tương tự, đây rõ ràng ℓà tiết kiệm tiền cho bọn họ mà!

Rất nhanh hai người dẫn theo Hứa Tấn Xuyên cầm bình trở về, nồi sắt to trước nhà nấu đầy một nồi, ba người rót đầy bình, cuối cùng còn dư ℓại một ít Cố Thanh Thanh cầm bình của mình đựng ℓấy.

Lại nấu thêm một nồi, cho Thạch Lỗi Hứa Quốc Bưu và Vương Vũ.









Bạn cần đăng nhập để bình luận