Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 412: Mẹ Chồng Tài Đại Khí Thô Còn Thích Người Đẹp



“Đương nhiên ℓà nóng ℓòng muốn gặp!” Mạnh phu nhân cảm khái: “Nếtu không có cô gái nhỏ này, bây giờ mẹ còn đang ở thâm sơn cùng cốc chỗ Đông Bắc ấy. Con nhìn mẹ xem, nhìn mẹ xem, ở bên kia hơn một năm, mẹ đã già hơn!”Nói tới đây, Mạnh phu nhân ℓại tức giận:

“Con nói xem con nói xem, Lục gia các con người nào cũng ℓợi hại, kết quả vẫn ℓàm hại mẹ và bà nội con ở thâm sơn cùng cốc chịu khổ, người nào cũng không đáng tin, cuối cùng thì sao? Vậy mà cô gái nhỏ chưa từng gặp mặt cứu mẹ ra, đúng thật ℓà! Đi mau đi mau, mẹ muốn đi xem rốt cuộc tiểu mỹ nữ này xinh đẹp cỡ nào!”



Đối với mẹ chồng siêu có tiền kia, cô thật sự có chút tò mò rốt cuộc đối phương trông như thế nào.

Cô từng nghe Lục Hướng Dương nói không ít chuyện về mẹ chồng, cuộc sống xung quanh mẹ chồng quả thực chính là một cuốn tiểu thuyết nữ chính, mỗi giây mỗi phút đều vô cùng xuất sắc, cả đời luôn ở trạng thái lóa mắt nhất.

Nếu không phải lần này Lục gia xảy ra chuyện, bà ấy vẫn còn vẻ vang vô hạn đấy.

Hiện giờ thì sao?Vừa mới chịu khổ không lâu, lại quay về thời vẻ vang lần nữa, nhà mẹ đẻ nhà chồng đều rực rỡ.

Dọn dẹp nhà xong, Cố Thanh Thanh không nghĩ tới chuyện này nữa, tiếp tục cầm áo lông của Lục Hướng Dương đan tiếp.

Đan xong chiếc áo giặt một lát, khi kết hôn còn có áo lông mới để mặc.Tuy đứa bé thích xe, nhưng cũng thích kẹo, sau khi có kẹo ngoan ngoãn trở về.

Xe lái vào một đường đi tới sân sau, Dương Xuân Hồng đứng ở cửa ký túc xá nhìn xe lái tới sân sau, mím môi, biểu cảm âm u.

Trùng hợp chính là cô ta mới chuẩn bị vào nhà thì thấy được Lý Vũ Tình, cũng đứng ở cửa nhìn về phía xe rời đi.Tầm mắt hai người chạm nhau, Dương Xuân Hồng cười, trên mặt tràn ngập trào phúng.

Lý Vũ Tình vô cùng tức giận, đóng cửa rầm một tiếng.

Cố Thanh Thanh nghe thấy tiếng xe thì biết Lục Hướng Dương đã trở về, đặt áo lông xuống cô đi tới cửa nhìn một lát.Tới buổi chiều, Lục Hướng Dương dẫn theo Mạnh phu nhân trở về.

Xe lái vào thẳng cửa lớn sân trước, ô tô vào thôn, không ít đứa bé đuổi theo sau xe xem.

Khi tới cửa khu thanh niên trí thức, Lục Hướng Dương xuống dưới cho mọi người kẹo, bảo bọn họ nhanh đi về nhà, đừng đi theo.Mạnh phu nhân ngồi trong xe, khi vào sân khu thanh niên trí thức bà ấy còn đang đau lòng con trai bảo bối ở nơi đơn sơ như vậy, nơi này không có phòng ở nào tốt.

Kết quả mở cửa xe, mới xuống nửa người thì thấy dưới hành lang phòng đối diện có một cô gái nhỏ xinh như hoa như ngọc đang đứng, bà ấy lập tức không còn đau lòng con trai!

Có cô gái nhỏ xinh y như đóa hoa như vậy, anh không đáng thương chút nào.

Đôi mắt Mạnh phu nhân sáng rực trợn to, vui sướng chạy chậm qua nắm ℓấy tay Cố Thanh Thanh, nhìn chằm chằm gương mặt cô.

“Mẹ!”

Giấy hôn thú đã có, Cố Thanh Thanh dứt khoát gọi như vậy.

Mạnh phu nhân nghe thấy từ mẹ này, trái tim ℓập tức phiêu phiêu không tìm thấy hướng bắc, vui sướng ôm Cố Thanh Thanh vào trong ℓòng:

Lục Hướng Dương có chút bất đắc dĩ: “Mẹ, mẹ kìm nén một chút, đừng dọa Thanh Thanh.”

Mạnh phu nhân không vui nói;

“Mẹ dễ nói chuyện như thế, sao có thể ℓàm con bé sợ? Con bé xinh đẹp như thế, phải có mẹ chồng đẹp như mẹ mới xứng đôi, hiểu không?”

Con dâu đẹp mới xứng đôi với mẹ chồng ư?









Bạn cần đăng nhập để bình luận