Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 497: Chiến Hữu? Tần Tô



“Nơi này đều ℓà khu người nhà, cách chỗ ℓàm việc hơi xa, bên kia nhà ℓầu cũng có, hợp tác xã mua bán ở phía trước, sau này em thiếu thứ gì có thể tới đây mua.”

“Nơi này cung ứng đầy đủ, chỗ cũng rộng, trên cơ bản em cần mua thứ gì ở đây đều có, sẽ đầy đủ vật tư hơn hợp tác xã mua bán bên ngoài.”



Hai người không mua đồ gì, đi dạo một vòng rồi rời đi.

“Cô là Cố Thanh Thanh đúng không? Tôi từng nghe thấy tên cô ở thủ đô, vậy mà cô có thể phát hiện ra… Mấy thứ kia, vận may đúng là tốt!”

Cô ấy vươn tay với Cố Thanh Thanh:

“Chào cô, tôi tên là Tần Tô, đống lương thực cô phát hiện đã cứu không ít người, trong đó còn có một số người nhà chiến hữu trước đây của tôi, tôi thay bọn họ cảm ơn cô.”

Đây là cô gái đầu tiên gặp mặt đã muốn bắt tay với Cố Thanh Thanh.Cố Thanh Thanh cười vươn tay, nhẹ nhàng nắm một lát: “Chào cô, tôi tên là Cố Thanh Thanh.”

Lúc này cô gái bên cạnh hừ lạnh một tiếng:

“Vận may đúng là tốt, vừa vặn khi anh Lục xuống nông thôn gặp được anh ấy. Nếu anh Lục không xuống nông thôn, chỉ sợ đời này cô cũng không gặp được anh ấy.”

Cô gái này nhìn Cố Thanh Thanh trong mắt có địch ý, Cố Thanh Thanh nghe xong tươi cười trên mặt không đổi, cười vô cùng xán lạn khích lệ.Mới ra khỏi cửa đi không bao xa, thì gặp hai cô gái.

“Lục Hướng Dương!”

Cố Thanh Thanh ngẩng đầu, khi thấy hai cô gái đối diện đôi mắt lập tức sáng lên.

Mỹ nữ!Còn cao hơn Cố Thanh Thanh nửa cái đầu.

“Lục Hướng Dương, tôi nghe nói anh được triệu về, không nghĩ tới gặp nhanh như vậy, đúng là trùng hợp!”

Sau khi nói xong cô ấy nhìn về phía Cố Thanh Thanh, thấy bụng cô rất to, nhìn chằm chằm bụng cô mấy lần, trong mắt có chút cô đơn, có chút tiếc nuối.

Cố Thanh Thanh nhướng mày, ánh mắt này là có ý gì?Hai cô gái đều trẻ tuổi, nhìn khoảng 20 tuổi, trong đó có một cô gái tóc ngắn tuổi lớn hơn mấy tuổi, mái tóc ngắn, đôi mắt đen bóng, trên gương mặt tràn ngập khí khái anh hùng, tư thế oai hùng hiên ngang.

Một người khác kiều nộn hơn chút, tết hai bím tóc to, đen nhánh tỏa sáng, cũng rất xinh đẹp, nhưng rõ ràng là cô gái này yếu ớt hơn nhiều.

Gọi người là cô gái tóc ngắn, nhìn thấy Cố Thanh Thanh và Lục Hướng Dương thì đi tới.

Vóc dáng rất cao!“Tôi cũng cảm thấy vận may của tôi siêu tốt! Anh ấy mới xuống nông thôn đã gặp tôi, mới kết hôn với tôi lại trở về, có cảm giác như đặc biệt đi tìm tôi, tìm được tôi xong thì trở về.”

Tô Vân Vân: “…”

Tần Tô: “…”

Tô Vân Vân và Tần Tô đều có vẻ mặt không dám tin, nhưng mà Tô Vân Vân là không thể tin được cộng thêm tức giận, Tần Tô thì tràn ngập hứng thú, có dáng vẻ hứng thú với cô.Lục Hướng Dương nén cười, vốn đang định mở miệng giúp vợ mình, nhưng thấy vợ mình chơi vui vẻ, anh không nói nữa.

Rõ ràng là Tô Vân Vân tức không nhẹ, không nghĩ tới da mặt của Cố Thanh Thanh dày như thế, cô ta thở hổn hển nhìn về phía Lục Hướng Dương, mở miệng:

“Anh Lục, anh vất vả lắm mới trở về, cho dù thế nào cũng phải mời chị em ăn bữa cơm đúng không? Hai người lâu như vậy không gặp, hẳn là có rất nhiều lời muốn nói.”

Sau khi nói xong cô ta nhìn về phía Cố Thanh Thanh, vẻ mặt tràn ngập đắc ý: “Anh Lục gặp được bạn cũ, trò chuyện mà thôi, hẳn là cô không để ý đúng không?”

Cố Thanh Thanh: “…”

Sau khi nói xong cô ấy kéo Tô Vân Vân rời đi.









Bạn cần đăng nhập để bình luận