Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 512: Chuyển Vào Phòng Bệnh Chung



Bầu không khí ℓập tức yên tĩnh ℓại, mọi người ngây ngốc mấy giây.

“Con… Con gái? Không phải con trai à?”

Y tá ℓiếc mắt nhìn tmẹ chồng ăn mặc có thể diện một cái, cười nói:

Mợ cả Mạnh nhìn thì ℓắc đầu, điều kiện cũng không tệ, ℓại không phải không nuôi nổi, còn ℓà thai đầu, vậy mà có đức hạnh như thế!

Cúi đầu nhỏ giọng dỗ Cố Thanh Thanh: “Nếu có phòng bệnh một người trống, anh lập tức đổi cho em.”

Trên mặt Cố Thanh Thanh lộ ra tươi cười, hai người cùng nhau nhìn đứa bé, rất nhanh Cố Thanh Thanh ngủ mất.

Cho dù bà cụ Lương gia ở phòng bệnh vẫn luôn ríu rít, nhưng người quá mệt mỏi vẫn ngủ rất nhanh.

Đều nói phụ nữ sinh con có thể thể nghiệm được trăm sắc thái của thế gian, lúc này Cố Thanh Thanh xem như tận mắt chứng kiến.Cố Thanh Thanh ra khỏi phòng sinh, toàn bộ hành trình đều có Lục Hướng Dương ở bên.

Đợi xác định cơ thể không có gì đáng ngại khi trở về phòng bệnh để nghỉ ngơi, rất trùng hợp là mọi người đều cùng một phòng bệnh.

Lục Hướng Dương ngồi bên cạnh Cố Thanh Thanh, nhỏ giọng nói với cô:

“Ấm ức em rồi, chúng ta vốn ở phòng bệnh một người, nhưng mà con dâu Phùng gia sinh, tình huống không được tốt lắm, cứu giúp rất lâu mới cứu được trở về.”“Ông Phùng chỉ còn một đứa con trai út, kết quả khoảng thời gian trước hi sinh, con dâu đã hơn ba mươi, lần này là lần sinh thứ ba. Đứa đầu là con trai, 2 năm trước sinh bệnh mất, thứ hai là con gái, đứa này là con trai mồ côi cha từ trong bụng mẹ. Chẳng qua là chị dâu Phùng bị đả kích trạng thái không tốt lắm, ông Phùng tới tìm anh, muốn đổi phòng bệnh một người này cho con dâu ông ta tĩnh dưỡng, bọn họ ở bệnh viện sẽ lâu hơn chút, nên anh nhường cho bọn họ.”

Tài nguyên chữa bệnh cho dù là hiện giờ cũng rất thiếu thốn, thời đại này cũng thế, thậm chí còn thiếu thốn hơn chút.

Địa vị của Mạnh gia, muốn sắp xếp cho Cố Thanh Thanh phòng bệnh một người đương nhiên không thành vấn đề, Lục Hướng Dương đã sớm nói với mợ anh.

Nhưng chuyện của Phùng gia, nếu ông cụ đã mở miệng, Lục Hướng Dương cũng không tiện từ chối.Cùng phòng bệnh, bốn người phụ nữ sinh con, chỉ có cô và mẹ của Kim Châu Châu là sống tốt, hai nhà khác đúng là địa ngục.

Cố Thanh Thanh nghỉ ngơi ba ngày, thể lực khôi phục một chút, người cũng có tinh thần hơn.

Lục Hướng Dương vẫn luôn chăm sóc cô rất tốt, ăn cũng là đồ bổ dưỡng.

Đứa bé trên cơ bản không cần Cố Thanh Thanh nhọc lòng, toàn bộ hành trình đều là Lục Hướng Dương phụ trách.Lục Hướng Dương nhìn vợ suy yếu như vậy, rất đau lòng.

Anh biết lúc này sản phụ cần nghỉ ngơi thật tốt, hoàn cảnh càng an tĩnh càng tốt.

Nhưng đám người cùng phòng bệnh này, có lẽ không phải người dễ chọc.

Thực ra anh lo lắng những người này ảnh hưởng tới vợ mình ở cữ.Lúc này Cố Thanh Thanh rất suy yếu, nằm trên giường bệnh cơ thể không có sức lực gì, nhưng trong lòng rất vui.

Lần này toàn bộ hành trình Lục Hướng Dương đều ở bên cô, cũng không khiến cô có cảm giác tứ cố vô thân, tuy rất đau rất đau, nhưng trong lòng vô cùng hạnh phúc.

Cô có con, cuối cùng cô cũng có cục cưng thuộc về mình, cô làm mẹ.

“Không sao, tình hình của em khá tốt, nghỉ ngơi mấy ngày có thể xuất viện.”

Trong ba ngày này, cho dù thỉnh thoảng anh cần phải rời đi, sẽ đổi hai chị họ khác của Mạnh gia tới chăm sóc Cố Thanh Thanh, mọi người cũng vô cùng ăn ý để Cố Thanh Thanh nghỉ ngơi, không để cô chăm sóc đứa bé.



Hai chị họ đều học y, đều ℓàm việc ở bệnh viện, Cố Thanh Thanh không biết ℓà bọn họ vốn biết nên ℓàm như vậy, hay ℓà Lục Hướng Dương yêu cầu, dù sao mấy ngày nay thật sự không ai cần cô trông đứa bé, nhiệm vụ duy nhất ℓà nghỉ ngơi.

Mang thai mười tháng, trong thời gian dài như vậy thai phụ đều nghỉ ngơi không tốt, các phương diện cơ thể đều không tốt khi mang thai, có thể nói ℓà thời gian dài ở trong trạng thái không thoải mái, khi sinh nguyên khí đại thương, ở cữ, thực ra chính ℓà cho sản phụ điều dưỡng cơ thể.









Bạn cần đăng nhập để bình luận