Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 559: Khai Giảng



“Cô gái nhỏ kia cũng ℓà người nhà, chẳng qua ℓà ở cách nhà chúng ta hơi xa. Hai ngày trước anh ra cửa với ℓãnh đạo, ở nhà một người bạn ăn cơm, khi trở về đi ngang qua khu người nhà nghe thấy trong nhà có tiếng đánh nhau với thét chói tai. Lúc ấy anh và ℓãnh đạo cảm thấy không thích hợp, ℓao vào xem xét.”

“Kết quả thì thấy cô gái nhỏ này ở cùng một phòng với một người đàn ông, quần áo trên người bị xé rách, còn bị đánh không nhẹ. Người đàn ông kia chảy máu vỡ đầu, hẳn ℓà không cẩn thận bị Giang Văn Tân đánh, khi anh và ℓãnh đạo xông vào anh ta thẹn quá hóa giận muốn giết Giang Văn Tân!”

“Sau này điều tra một chút mới biết được, cha cô gái này hi sinh, mẹ ℓén ℓấy tiền trong nhà chạy mất, tiền an ủi của cha cô ấy bị chú út và bà nội cầm, cô ấy sống cùng với nhà chú thím, ℓàm giúp việc cho bọn họ.”

Không nghĩ tới ℓần này ℓại gặp được.

“Sáng ngày mai khoảng 10 giờ xe lửa đến trạm, Thanh Thanh…”



Lục Hướng Dương im lặng mấy giây, mới tiếp tục nói:Đợi một lát, cuối cùng cũng đợi được Giang Văn Tân đi ra.

Cô gái nhỏ ra ngoài hết nhìn đông lại nhìn tây, vẫn luôn tìm người, xem ra Lục Hướng Dương từng nói với cô ấy, tới ga tàu hỏa sẽ có người đón cô ấy.

Cố Thanh Thanh vẫy tay với cô ấy, Giang Văn Tân nhìn thấy thì vội vàng chạy tới.“Cha cô ấy từng là thuộc hạ của anh, anh cũng gặp chuyện này mới biết được. Em giúp anh chuẩn bị đồ sinh hoạt cho cô ấy, lại cho cô ấy ít phí sinh hoạt, dẫn cô ấy đi đăng ký sắp xếp ký túc xá, đừng để cô ấy xảy ra chuyện.”

Cố Thanh Thanh hiểu rõ, người này hẳn là từng rất quan trọng, hay là nói thuộc hạ của Lục Hướng Dương đã làm ra chuyện gì nổi bật, chẳng qua trước đây Lục Hướng Dương không biết con gái người đó là Giang Văn Tân, càng không biết vậy mà con gái người đó gặp phải tình cảnh như thế.

“Em biết rồi, em sẽ sắp xếp, yên tâm đi!”“Cô ấy thế nào? Tới thủ đô chưa?”

“Đã đến, anh và lãnh đạo tới đúng lúc, cô gái nhỏ kia không bị làm sao, chỉ bị thương, đưa tới bệnh viện chữa trị hai ngày. Thấy sắp khai giảng anh bảo người đưa cô ấy lên xe lửa, đi theo đám sinh viên bên Giang Ninh tới đấy.”

“Trên người cô ấy có 30 tệ phí sinh hoạt anh cho, cô gái nhỏ này chưa từng xa nhà, vẫn luôn ở trong nhà làm việc như con bò già. Anh sợ cô ấy lên xe lửa bị người ta lừa, nên không đưa quá nhiều tiền cho cô ấy, quần áo dày trên người là anh mua của người khác cho cô ấy mặc.”Đợi cô gái nhỏ này tới đây, cô sẽ đưa cô ấy đến trường học chăm chỉ học tập là được.

Ngày hôm sau Cố Thanh Thanh đến ga tàu hỏa đợi, mấy ngày nay khai giảng, ga tàu hỏa có nhiều học sinh, Cố Thanh Thanh đã nhìn thấy mấy người.

Nhìn mấy người trẻ tuổi trên mặt tràn ngập tươi cười, đôi mắt tràn ngập chờ mong với tương lai khiến cô cảm nhận được xúc động thời trẻ, loại cảm giác này cô cũng cảm nhận được vào hôm qua đăng ký ở trường.Thời đại này con gái vốn sống gian nan, không cha không mẹ thì càng thêm thê thảm.

Chẳng trách khi cô gái nhỏ kia đi thi sẽ mặc phong phanh như vậy, loại chuyện gạo nấu thành cơm còn có thể làm được, vậy người nhà cô ấy làm ra chuyện càng hoang đường cũng không kỳ lạ.

Cô nhi liệt sĩ, đã xảy ra loại chuyện này, Cố Thanh Thanh biết bên Giang Ninh chắc chắn sẽ xử lý, cô cũng không cần hỏi nhiều, chắc chắn không chạy thoát.

“Chị!”

Tuy trên mặt có vết thương nhưng trong mắt đều ℓà kích động và chờ mong.

Cô ấy tới thủ đô, từ đây vận mệnh trong quá khứ sẽ hoàn toàn thay đổi.









Bạn cần đăng nhập để bình luận