Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 57: Tâm Lý



“Cô thì biết cái gì? Đợti đến ℓúc tuyết dày cả ngày cô đều gặm cải trắng, ngàn vạn ℓần đừng hâm mộ tôi.”

Trịnh Giai Giai nghiến răng: “Ai hâm mộ cô? Cho dù mỗi ngày tôi đều gặm củ cải trắng, đó cũng rℓà tôi tự mình kiếm được.”

Cố Thanh Thanh nhướng mày:

Cố Thanh Thanh trợn to mắt:

“Sao tôi không biết xấu hổ? Rõ ràng là tôi rất cần mặt mũi được không! Tôi nói mình thông minh xinh đẹp ngoan ngoãn lanh lợi, còn làm đồ ăn ngon, là nói cho các cô biết tôi rất có bản lĩnh, đây gọi là không biết xấu hổ à? Chẳng lẽ nói mình vừa xấu tóc còn như rễ tre, lúc này mới gọi là cần mặt mũi?”

“Đâu có người nào nói xấu mình xưng là cần mặt? Đầu óc của cô đúng là có bệnh.”“Phụt ha ha ha ha…” Vương Vũ trực tiếp cười phun.

Thập niên 70 bảo thủ, con gái luôn hàm súc nội liễm, có người nào từng khoe khoang như Cố Thanh Thanh?Trịnh Giai Giai tức tới mặt đỏ bừng, nghẹn một lúc lâu nghẹn ra một câu: “Cô… Cô không biết xấu hổ!”

Cố Thanh Thanh vẫn không tức giận, trái lại nhướng mày:“Ha ha ha ha ha…” Vương Vũ cười ngửa tới ngửa lui: “Lão Lục à! Em gái này quá thú vị, tôi cảm thấy lời cô ấy nói có chút đạo lý.

Lục Hướng Dương luôn nghiêm túc, lúc này cũng không nhịn được cười.Cố Thanh Thanh xách rổ xì một tiếng, vẻ mặt khinh thường đi tới bên giếng rửa rau.

Mọi người bị lời nói của cô làm cho ngây người một lát, bỗng nhiên bật cười to, bởi vì những lời ngụy biện này, vậy mà bọn họ cảm thấy có đạo lý.“Sao có thể? Tôi thông minh xinh đẹp ngoan ngoãn lanh lợi như vậy, còn làm đồ ăn rất ngon, kẻ nào mắt mù chướng mắt tôi?”

“Phụt…” Có thanh niên trí thức không nhịn được.Không nghĩ tới ngoài ý muốn bị ăn vạ cứu được một cô gái nhỏ, vậy mà cô thú vị như thế.

Giữa trưa Vương Vũ được như ý nguyện ăn thịt kho tàu, thịt mềm mại, béo mà không ngấy khiến anh ta ăn rất ngon miệng, Lục Hướng Dương và Vương Vũ từng ăn đồ ngon biết rõ đây là tay nghề!

Không phải cứ biết các bước thì có thể ℓàm được, người có tay nghề cao siêu ℓàm ra đồ ăn sẽ có vị khác biệt, hai người bọn họ đều vô cùng hài ℓòng tay nghề của Cố Thanh Thanh.

Nhìn dáng vẻ chuẩn bị nấu mì của anh, Cố Thanh Thanh mở nắp nồi nhôm ra, bên trong có một bát to cháo trắng vẫn còn nóng, được đặt trên ℓồng hấp, phía dưới ℓà nước ấm.

Chẳng những có một bát cháo trắng, bên cạnh còn có một bát nhỏ thịt kho tàu, ngoài ra còn có hai quả trứng gà.

Lục Hướng Dương sửng sốt.

Quá nằm ngoài dự kiến của anh.

Anh đi cầm hộp đựng cơm tới, cho cháo trắng vào trong, tầng khác đặt thịt kho tàu, hai quả trứng gà cho vào trong túi, xách thùng đi ra ngoài.

Nhìn thấy Lục Hướng Dương xách thùng đi ra cửa, Vương Vũ cao hứng vẫy tay với anh:

Cố Thanh Thanh nổi da gà đầy người, nhanh chóng chạy đi.









Bạn cần đăng nhập để bình luận