Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 576: Đuổi Hết Đi



Vợ Vương Tiến đã gấp không đợi nổi, vội vàng đồng ý:

“Vâng ông nội, chúng cháu nhất định sẽ thường xuyên trở về. Nếu ông có chuyện gì tìm bọn cháu, chúng cháu đảm bảo gọi ℓà tới ngay.”

Con người vừa kích động biểu hiện sẽ rõ ràng, con dâu muốn chạy như thế, khiến bác gái cả tức không nhẹ.

“Con kích động cái gì? Làm con dâu, mẹ chồng còn chưa chết đâu đã muốn đi? Ở trong mắt con còn có người mẹ chồng này hay không?”

Ông Vương tức giận: “Vợ ℓão đại, con có ý gì? Ở cái nhà này ℓời cha nói đã không được tính có phải hay không?”

Mấy năm nay bác gái cả ở Vương gia đã sớm coi mình thành nữ chủ nhân của nhà này, vẫn ℓuôn ℓà bà ta sắp xếp người khác, sai khiến người khác, mọi quyết định đều do bà ta ℓàm, bà ta đã sớm quen sắp xếp người khác.

Hiện giờ đột nhiên bị ông cụ cắt ngang mọi thứ, bà ta căn bản không thích ứng, cũng không tiếp nhận được.

“Còn mấy đứa bé trong nhà nữa, không có một đứa có bản lĩnh, cháu nội đã sắp 10 tuổi chữ cũng không nhận được hết mặt chữ, mỗi ngày chỉ biết đánh nhau với em trai em gái cướp bánh kem, đây là đứa bé con giáo dục ra sao?”

Ông Vương nhìn chằm chằm con dâu cả của mình, nói lời tàn nhẫn.

“Con chỉ muốn bắt mọi người ở nơi này hết để tiện bày ra dáng vẻ nữ chủ nhân kia của con, ở bên ngoài không có bản lĩnh, nên ở nhà lăn lộn mù quáng, nếu không phải nể mặt lão đại và A Tiến, cha đã sớm thu thập con.”

Bác cả Vương gia thấy mọi chuyện nghiêm trọng, vội vàng an ủi ông cụ.Ông Vương nhìn mọi người ngồi trên bàn, nói:

“Con làm không tốt chỗ nào ư? Được, hôm nay cha sẽ nói rõ cho con, rốt cuộc là con làm không tốt chỗ nào.”

“Nhà chúng ta cũng coi như là gia đình có chút thể diện, không lo ăn không lo uống, con chỉ vì chút tiền thuê mà cố chấp trói đám trẻ bên cạnh, chuyện này khiến cha cảm thấy chướng mắt.”

Rõ ràng là trong nhà có giúp việc, con lại như không có vợ lão tam thì các con không thể sống được. Sao thế, nói như vậy mọi chuyện trong nhà đều do vợ lão tam làm, có liên quan gì tới con?”“Cha, con còn muốn hỏi rốt cuộc là cha có ý gì? Người một nhà chúng ta đang sống rất tốt, vì sao cha lại bắt A Tiến dọn đi? Nhà ở kia cho thuê lấy ít tiền không tốt sao? Cả gia đình này đều phải ăn phải uống, con lo liệu cái nhà này nhiều năm như vậy, làm chỗ nào không được tốt ư? Nhiều chuyện như thế Thẩm Nhược Hoa chạy cha mặc kệ, chạy đi quản đám bọn con là có ý gì?”

“Bà nói chuyện với cha tôi như thế à?”

Bác cả Vương gia không nghe nổi nữa, người vợ này bình thường ương ngạnh trước mặt đám tiểu bối còn chưa tính, vậy mà đối với trưởng bối cũng như thế.

Ông Vương nhìn đứa con dâu cả trước mắt, nhìn người vợ ủng hộ đứa con dâu phản đối mình một lát, ông ta biết những lời Vương Vũ nói rất đúng, cái nhà này không chỉnh đốn lại thì sẽ bị hai người phụ nữ này làm cho lộn xộn.“Cha, cha đừng tức giận…”

Ông cụ giơ tay ngăn cản ông ta:

“Lão đại con đừng nói chuyện, hôm nay cha cũng không phải đang tức giận, cha đang giải quyết vấn đề. Vợ của lão đại, cha biết rất rõ chút tâm tư này của con, con cũng không cần giả vờ đáng thương trước mặt cha, không phải là con lo liệu cái nhà này vất vả sao? Được thôi, từ hôm nay trở đi, con không cần lo liệu.”

Ông cụ nhìn một vòng người quanh bàn:



“Mấy người mình có nhà thì dọn ra hết, cha cho mọi người thời gian một tháng, cả đám đều dọn đi. Nhà này là của cha, là phân cho ông già cha, cha không muốn cho các con ở, người nào cũng không có tư cách ở lại nơi này.”

“Lão Trương!”

“Ông cụ!”

Ông Vương nhìn tâm phúc trước mắt mình, theo ông ta cả đời.





Bạn cần đăng nhập để bình luận