Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 577: Sắp Xếp



“Vâng!”

Một đám người không dám nói chuyện, Vương Vũ ngồi ở một bên co rụt người, không dám cử động một chút, sợ ông cụ sẽ nhắc tới mình.

Cũng may từ đầu tới cuối ông cụ vẫn ℓuôn không nhắc một chữ chuyện này ℓà vì anh ta.

Trong nhà nhiều người như thế, ai biết rốt cuộc bọn họ có muốn dọn ra hay không?

Anh ta cũng không nghĩ tới ℓần này ông cụ sẽ ℓàm hoàn toàn như vậy, anh ta chỉ ℓà tiểu bối, nhỡ đâu những người này đi ra ngoài sống không tốt, nếu như bị người ta biết chuyện này ℓà vì anh ta, vậy tương ℓai anh ta sẽ thảm ℓắm.

Cũng may cũng may, ông nội vẫn yêu anh ta!

Vương Vũ thở phào nhẹ nhõm một hơi, mọi người bắt đầu ăn cơm.

Cuối cùng bà cụ thật sự được đưa đi, cho dù bà ta ầm ĩ thế nào, ông Vương vẫn quyết tâm đưa bà ta đi, còn đóng gói bác gái cả cùng đi luôn, để bà ta hiếu kính mẹ chồng.

Một tháng sau Vương gia lục tục dọn đi, Vương Tiến là cháu trai trưởng dẫn theo vợ dọn nhanh nhất, có thể thấy được vợ anh ta nóng lòng dọn đi cỡ nào.

Đám người rời đi, trong nhà lập tức không còn ầm ĩ như vậy, an tĩnh hơn nhiều.

Ông Vương ngồi trong phòng làm việc, thở dài một hơi, cuối cùng cũng thanh tịnh.“Thế hệ con trai không có hi vọng gì, đời cháu cũng như vậy, chắt trai thì còn quá nhỏ, đứa bé 10 tuổi còn không nhận biết hết mặt chữ, cháu cũng không nhìn ra được có thiên phú dị bẩm gì, hi vọng cũng không cao. Hơn nữa thời gian bồi dưỡng quá dài, nguy hiểm quá lớn.”

“Cho nên ông xem, chúng ta có nên thay đổi tư duy, đường cong cứu quốc hay không?”

Ông Vương tức giận vỗ bàn: “Đừng nói mấy lời vô nghĩa nữa, nhanh nói đi.”

Vương Vũ lắp bắp nói: “Chuyện đó… Người nhà chúng ta không có hi vọng gì, ông có nên chú ý nhiều tới cháu dâu của ông hay không?”Ông ta nâng mắt nhìn Vương Vũ cách đó không xa: “Lần trước cháu nói, một năm cho ông 5000 tệ, là nghiêm túc sao?”

Vương Vũ nâng mắt nhìn ông nội mình, trong lòng cân nhắc một lát, cười nói:

“Ông nội, 5000 tệ cũng không phải không thể, cháu định ra một kế hoạch lớn, ông muốn nghe một chút không?”

Ông Vương nhướng mày: “Kế hoạch lớn gì?”“Hiện giờ Minh Nguyệt học đại học có danh tiếng, đám bạn học tương lai đều là trụ cột vững vàng trong các ngành nghề, hơn nữa cậu em vợ của cháu cũng lăn lộn không tệ ở bộ đội. Bộ đội chính là nghề cũ của ông, cậu ấy mới là người ông có thể giúp đỡ được nhất, chỗ bác cả không phải chỗ ông am hiểu nhất đúng không?”





“Về sự phát triển của Vương gia chúng ta trong tương lai! Không phải là ông vẫn luôn cảm thấy đứa bé nhà chúng ta không nên thân, không thể kế thừa bản lĩnh của ông ư? Tương lai nếu ông rời đi, Vương gia chúng ta không có bản lĩnh gì, không phải là ông vẫn luôn sầu chuyện này sao? Cháu có một ý tưởng, chắc chắn có tác dụng với Vương gia chúng ta.”

Ông Vương cười nói: “Cháu nói nghe một chút.”

Vương Vũ nghiêm túc nói:

“Trước mắt bác cả là con trai ông hài lòng nhất, cũng có tiền đồ nhất, nhưng không tính là xuất sắc, dù sao có lẽ tương lai không đạt được địa vị như ông. Anh cả cơ bản cũng thế, hiện giờ ông vẫn còn, còn có chút mặt mũi, cuộc sống của bọn họ sẽ tốt hơn một chút. Nhưng mà tương lai ông không còn nữa, bọn họ còn có thể giữ được địa vị hiện giờ hay không thì thật sự khó mà nói.”Ông Vương sửng sốt.

Vương Vũ cười ha ha nói: “Trọng điểm là vợ của cháu, Minh Nguyệt!”

Vương Vũ tiến đến trước mặt ông cụ, bắt đầu đẩy mạnh tiêu thụ vợ mình:

“Ông nội, cháu dám đảm bảo với ông, Minh Nguyệt tuyệt đối là người thông minh nhất là chúng ta. Năm đó cha cô ấy thế nào ông cũng biết rõ, nếu ông ấy còn sống tiền đồ tương lai sẽ lợi hại hơn bác cả nhiều. Gia thế của mẹ vợ cháu cũng không tệ, còn tốt nghiệp đại học, học thức đó có người phụ nữ nào trong nhà chúng ta có thể so được.”





Bạn cần đăng nhập để bình luận