Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 703: Đủ Trực Tiếp!



Hai ông bà ngồi máy bay ℓâu, không nghỉ một giây đến bây giờ, cảm xúc kích động khóc ℓâu như thế, nói chuyện một ℓát thì vô cùng mệt mỏi.

Còn kéo tay Cố Thanh Thanh và Mạnh Phồn không buông ra.

Đưa hai vị đi nghỉ ngơi, Cố Thanh Thanh mới ra ngoài gặp dì cả, người cầm quyền của tập đoàn tài chính Cố Thị, Cố Tích Nguyệt.

Không hổ ℓà nữ cường nhân tung hoành thương trường nhiều năm, nhãn ℓực này!

Cố Thanh Thanh nhẹ nhàng thở ra, ngồi xuống cười nói:

“Dì cả không có quan hệ với ông ta là tốt nhất, ông ta không coi cháu là con gái, cháu sẽ không coi ông ta là cha. Ông ta có lỗi với mẹ cháu, nếu như bị cháu biết ông ta muốn kết hôn với chị gái của mẹ cháu, cháu thực sự không vui.”

Cố Tích Nguyệt hỏi:Cố Tích Nguyệt nói:

“Về cha cháu, dì không biết ông ta có nói chuyện giữa dì và ông ta cho cháu biết hay không, trước khi tới dì không chắc chắn, sau khi tới trong nước là Hướng Dương chính miệng nói tình hình của bọn cháu với dì, dì mới chắc chắn quan hệ của bọn cháu là như hiện giờ.”

“Cháu có thể thấy rõ bộ mặt thật của ông ta, chuyện này khiến dì rất vui, ông ta đúng là không phải người tốt gì. Dì còn nghe nói ông ta truyền tin dì sắp kết hôn với ông ta, lúc này dì có thể nói rõ với cháu, không có khả năng, bởi vì lúc nào dì cũng nghĩ tới làm thế nào chơi chết ông ta.”Cố Thanh Thanh: “…”

Đủ trực tiếp!

Bỗng nhiên cô có chút thích dì cả này!Đối với đứa em gái kia của mình, Cố Tích Nguyệt vừa đau lòng, vừa có chút hận sắt không thành thép.

“Nhiều năm như vậy, phần lớn là lúc ấy không suy nghĩ cẩn thận mọi chuyện, hiện giờ sớm đã suy nghĩ cẩn thận. Mới đầu tình cảm của dì và dượng cả rất tốt, sau này xảy ra chút vấn đề, công việc của ông ấy xảy ra sai lầm lớn, còn làm chuyện có lỗi với dì. Lúc ấy dì rất đau lòng, hơn nữa tình hình trong nước nguy hiểm như vậy, cả ngày dì luôn lo lắng hãi hùng, bỗng nhiên ông ấy làm ra những chuyện đó dì càng thêm đau lòng.”

“Kết quả mọi chuyện còn chưa giải quyết, em trai lại mất tích, cả nhà lo lắng, dì không có nhiều tinh lực đi lo lắng cho dượng cả cháu như vậy. Sau đó không lâu ông ấy qua đời ngoài ý muốn, hai đứa con của dì còn ít tuổi, trong nhà gặp biến cố lớn, cũng ngã bệnh, lúc ấy thể xác và tinh thần của dì đều vô cùng mệt mỏi.”“Sau này có tin là cháu gặp một người hầu ban đầu của Cố gia, bà ấy nhận ra cháu, cháu mới biết chút tình hình. Cháu nghĩ là mẹ cháu hiểu lầm quan hệ giữa dì và Lâm Phong, cảm thấy bà ấy bị hai người phản bội, cho nên thất vọng cực hạn, lúc này mới không nhắc tới bất cứ người nào.”

Cố Tích Nguyệt thở dài, sắc mặt có chút khó coi.

“Dì là chị ruột của mẹ cháu, có chuyện gì không thể giáp mặt tới hỏi dì sao? Cứ phải tin tên cặn bã kia chứ?”“Hiện giờ cháu có thể nói cho dì biết, năm đó mẹ cháu nghĩ thế nào về dì thế? Mẹ cháu nói với cháu thế nào? Còn nữa, mẹ cháu có từng nói, sao bà ấy tới đại đội Hòe Hoa hay không?”

Cố Thanh Thanh nói chuyện mình biết cho Cố Tích Nguyệt nghe, cô thích nói mọi việc dễ dàng, cho dù có hiểu lầm hay không đều phải nói rõ.

“Cụ thể thì cháu không rõ lắm, hình như mẹ cháu rất thất vọng về gia đình mình, bà ấy ít khi nhắc tới mọi người, cho nên cháu mới không biết tin tức gì của mọi người. Về người cha kia, bà ấy càng không nhắc tới, cháu căn bản không biết ông ta là ai.”

“Lúc đó người tỉnh táo nhất cả nhà chỉ có cha cháu, trong nhà gặp chuyện ℓớn, ông bà ngoại cháu đều chịu đả kích, còn vì thân phận mà bọn họ thường gặp phải nguy hiểm. Lúc này cha cháu đứng ra, bọn dì căn bản không suy nghĩ theo hướng tệ, đương nhiên ℓà đồng ý với chuyện này.”









Bạn cần đăng nhập để bình luận