Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 715: Đây Là Du Lịch, Hay Là Khảo Sát?



“Cô yên tâm đi, sau này cô muốn ℓàm gì tyôi chắc chắn sẽ giúp cô, cho dù cô muốn ra ngoài ℓàm một mình tôi đều ủng hộ cô!”

Tiền Lệ cười nói:

“Nếu để Thanh Thanh nghe thấy những ℓời này của anh, có ℓẽ cô ấy sẽ xtách theo đại đao 40 mét đến nhà anh băm anh đấy!”

Tiền Lệ hơi kích động: “Vậy… Anh nói xong chưa? Không còn yêu cầu gì khác đúng không?”

Chu Lâm nghĩ, một tháng 1000 tệ phí sinh hoạt đấy!

Anh ta còn có yêu cầu gì nữa?

“Không có, cô thì sao?”

“Tôi cũng không có, như vậy khá tốt.”Liên tục một tháng như vậy, phát hiện mình không cảm thấy buồn chán.

Mỗi tuần đều dành thời gian hẹn hò ăn cơm, là giữa trưa hay là buổi tối, tóm lại là nhất định sẽ ăn với nhau bữa cơm.

Cứ đơn giản trôi qua một tháng như vậy, hai người đều cảm thấy trong cuộc sống có thêm một người cũng không có ảnh hưởng gì.

Vì thế hai người cùng nhau xin nghỉ, thời gian là một tháng.Một tháng sau trở về, hai người không cãi nhau.

Biểu cảm của Tiền Lệ vô cùng phấn khởi, nắm lấy tay Cố Thanh Thanh kích động đến mức cả người phát run.

“Thanh Thanh, lần này tôi đến phương nam, cảm thấy phát triển thật nhanh! Không giống với lúc trước khi đi ra ngoài khảo sát, quả thực quá khác biệt. Theo tôi quan sát, mức độ thuê phòng ở phương nam nhiều hơn phương bắc, tư tưởng của mọi người cũng linh hoạt hơn, càng chăm chỉ kiếm tiền. Bên kia nhiều máy móc lắm, tôi cảm thấy chúng ta có thể mở rộng bản đồ thương nghiệp của chúng ta, tôi trở về sẽ viết bản kế hoạch, đến lúc đó chúng ta cùng nhau nghiên cứu.”

Cố Thanh Thanh: “…”Đây là lần đầu tiên Chu Lâm và Tiền Lệ xin nghỉ kể từ khi làm việc, còn liên tục một tháng.

Công việc của Chu Lâm phiền phức hơn chút, nhưng suy xét anh ta là người độc thân lớn tuổi, vấn đề hôn nhân luôn được lãnh đạo chú ý.

Lần này biết anh ta có đối tượng, vì thế vô cùng sảng khoái cho nghỉ.

Hai người cùng nhau đi khắp thành phố nổi tiếng ở phương nam, nói hoa mỹ là đi du lịch.Hai người đều vô cùng hài lòng, kế tiếp Chu Lâm đã tạo sẵn kế hoạch.

“Nếu chúng ta có chung ý nghĩ đối với hôn nhân, kế tiếp chính là hợp nhau. Lúc này vừa vặn là đầu tháng, chúng ta vẫn làm việc của mỗi người, thường xuyên liên lạc xem có thể tiếp nhận cuộc sống của nhau hay không. Nếu cuối tháng chúng ta đều cảm thấy cũng được, vậy cùng nhau xin nghỉ đi ra ngoài một thời, không làm việc mỗi ngày ở bên nhau, tìm hiểu nhau một chút, xem có thấy phiền hay không.”

“Nếu một tháng sau chúng ta vẫn cảm thấy không tệ, vậy trở về lại làm việc một tháng, sinh hoạt trở lại quỹ đạo, cô bận việc của cô tôi bận việc của tôi. Nếu như chúng ta đều có thể tiếp nhận cuộc sống nhạt nhẽo sau khoảng thời gian ngọt ngào, vậy thì gặp phụ huynh sau đó kết hôn.”

Tiền Lệ nghĩ một lát, dù sao hôn nhân cũng là chuyện lớn, tốn ba tháng cũng coi như là đáng giá.Lục Hướng Dương và Cố Thanh Thanh cùng nhau lái xe tới đón hai người, nghe những lời này của Tiền Lệ, khóe mắt anh giật giật nhìn về phía Chu Lâm.

“Anh thì sao? Anh có cảm giác gì?”

Chu Lâm nghĩ một lát trả lời:

“Tiền Lệ nói không sai, đúng là như cô ấy nói, các thành phố ở phương nam phát triển hơn phương bắc chúng ta nhiều, càng thoáng hơn, cũng càng giàu có. Có rất nhiều người làm kinh doanh, tốc độ làm giàu nhanh hơn phương bắc nhiều.”“Được, cứ làm như vậy đi.”

Vì thế chuyện kế tiếp nhanh hơn Cố Thanh Thanh và Lục Hướng Dương nghĩ nhiều.

Chu Lâm và Tiền Lệ vẫn đi làm như bình thường, thậm chí tự do tăng ca.

Nhưng mỗi khi Chu Lâm tan làm bất kể muộn tới mấy, chỉ cần Tiền Lệ còn chưa tan làm anh ta sẽ đi đón cô ấy, sau đó đưa về nhà.

“Dựa vào tình hình trước mắt, tôi cảm thấy đúng ℓà thời cơ tốt ℓàm kinh doanh, mười mấy năm sau có ℓẽ sẽ có rất nhiều người giàu vì kinh doanh.”

Rốt cuộc hai người này đi du ℓịch, hay ℓà đi khảo sát thế?









Bạn cần đăng nhập để bình luận