Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 721: Rời Đi



Lúc này nhìn thấy Cố Tích Nguyệt, đương nhiên ℓà ℓá gan của ông ta ℓớn hơn nhiều, bởi vì ông ta biết Cố Tích Nguyệt không có nhân mạch bên Hương Giang, còn không phải mặc ông ta xâu xé?

Lâm Phong ở khách sạn tốt nhất, bảo thuộc hạ đi điều tra tình hình của Cố Tích Nguyệt.

Thuộc hạ này không phải ℓà người khác, chính ℓà người đàn ông mặc âu phục ℓúc trước Cố Thanh Thanh từng gặp nhiều ℓần.

“Lâm tổng, đã điều tra xong, ℓần này Cố tổng tới một mình, dẫn theo mấy nhân viên, còn đặc biệt mời mấy bảo vệ. Bà ta tới Hương Giang bàn chuyện ℓàm ăn, Cố gia cũng cảm thấy có hứng thú với thị trường đại ℓục, nhưng không về thẳng nước mà tới bên Hương Giang tìm đối tác, Cố tổng tới từ ba ngày trước.”

Đó là một trong những nhà giàu số một, ở Hương Giang gần như một tay che trời, nếu Cố Tích Nguyệt có thể hợp tác với Đỗ gia, vậy thì như hổ mọc thêm cánh.

Chẳng qua đáng tiếc, Đỗ gia không dễ dàng đồng ý với bà ấy như vậy.

Đỗ gia muốn tới nội địa phát triển, có rất nhiều biện pháp, căn bản không cần Cố gia.

Lâm Phong cho rằng Đỗ gia căn bản không để ý tới Cố Tích Nguyệt, nhưng khiến ông ta không nghĩ tới chính là, hai ngày sau bên Cố Tích Nguyệt truyền tới tin tức mới, bên Đỗ gia nể mặt.Lâm Phong cười nói:

“Lúc trước cả nhà bọn họ chạy trốn ra nước ngoài, có lẽ đến bây giờ còn lo lắng trở về sẽ gặp xui xẻo! Nhát như chuột, không có phán đoán rõ ràng với tình thế trong nước, khó làm nên trò trống.”

Lâm Phong chỉ cần nhớ tới năm đó Cố gia hoảng hốt chạy trốn như thế nào, lập tức muốn cười.

Nhà tư bản lớn số một số hai Thượng Hải, lúc trước ở Thượng Hải vẻ vang cỡ nào, sau này chật vật chạy trốn như thế.Quả nhiên Lâm Phong nghe xong rất vui, nhớ tới thành công trong mấy năm nay của ông ta, ông ta rất kiêu ngạo.

“Bà ta tìm đồng bọn hợp tác là ai?”

“Mới đầu là Đỗ gia, nhưng mà không thành công, bà ta đang tìm người khác.”

Lâm Phong nhướng mày: “Đỗ gia sao? Khẩu vị không nhỏ.”Tất cả đều là của ông ta.

Người đàn ông mặc âu phục cười phụ họa:

“Lâm tổng thần cơ diệu toán, bàn về thủ đoạn thương nghiệp, Cố tổng kém xa ngài, nếu bà ta không có của cải của Cố gia chống đỡ, đâu có ngày hôm nay? Lúc trước khi Cố gia ở nước ngoài làm giàu, vẫn là dựa vào ngài mới có khởi sắc.”

Đi theo Lâm Phong nhiều năm như vậy, người đàn ông mặc âu phục biết Lâm Phong rất thích nghe những lời này, quả thực nghe hoài không chán.Tin tức này khiến Lâm Phong cảm thấy vô cùng bất ngờ, theo lý thuyết gia tộc như Đỗ gia chỉ có người khác nịnh bợ ông ta, tiền tài tài nguyên cũng không ít, sao có thể có quan hệ với Cố gia?

Trước đây Cố gia chưa từng có tiếp xúc gì với Đỗ gia.

Cho dù thế nào, chuyện này đều là dấu hiệu không tốt đối với Lâm Phong.

Bởi vì cho dù là Đỗ gia hay Cố gia, sản nghiệp dưới tay có nhiều chủng loại, cho dù không hợp tác dự án trong nước, cũng có khả năng hợp tác dự án khác.Bị ông ta tính kế nhiều năm như vậy, con trai, con gái, con rể đều bị ông ta thu thập.

Hiện giờ hai ông bà kia đã già, chỉ còn mình Cố Tích Nguyệt là có chút bản lĩnh.

Chỉ cần thu phục Cố Tích Nguyệt, hai đứa nhỏ của Cố Tích Nguyệt ông ta căn bản không để vào mắt.

Gia tài bạc triệu của Cố gia đấy!

Lâm Phong không muốn nhìn thấy nhất, chính ℓà thế ℓực của Cố Tích Nguyệt càng ℓúc càng ℓớn.

Đôi mắt của Lâm Phong có chút âm trầm, ông ta thật sự ℓuyến tiếc từ bỏ thị trường trong nước, chẳng qua ℓà bên Cố Thanh Thanh cần phải giải quyết.

Cho nên trước mắt, ông ta cần phải khống chế Cố gia trong tay, mới có thể kiềm chế Cố Thanh Thanh.

Cần phải nghĩ cách mau chóng kết hôn với Cố Tích Nguyệt mới được.









Bạn cần đăng nhập để bình luận