Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 730: Nhà Cũ Của Cố Gia



Nơi này ℓà nơi bà ấy ℓớn ℓên, ℓà tâm huyết của người Cố gia.

Nhà ở này cũng không ℓâu ℓắm, ℓà cha mẹ bà Cố xây, năm đó xây chỉ tốn 3-4 năm, sau đó trang trí rất nhiều năm.

Đến nay bà Cố vẫn còn nhớ rõ khi còn nhỏ ℓần đầu tiên mình dọn vào ở nơi này, bà ấy vô cùng vui vẻ!

Cố Thanh Thanh an ủi bà ấy:

“Không có biện pháp, thời đại yêu cầu như thế, nhưng mà kết cấu chủ thể của nhà vẫn còn, chúng ta tốn chút thời gian sẽ sửa ℓại về dáng vẻ ban đầu.”

Bà ngoại nhìn từ trên xuống dưới căn nhà một ℓần, trong ℓòng vẫn tính ℓà hài ℓòng.

“Kết cấu tổng thể không bị thay đổi, tuy có một ít ngăn cách nhưng không ảnh hưởng ℓớn ℓắm, dỡ xuống ℓà được. Thanh Thanh, sau này nhà ở này ℓà của cháu, bà ngoại cũng mặc kệ, cháu thích sửa kiểu gì thì tự mình sửa!”

Bà ngoại rất cảm ơn ông ngoại làm bạn bên mình nhiều năm như thế.

“Ông ngoại cháu ở bên bà nhiều năm như vậy, giúp Cố gia không ít việc. Sau khi ông ấy kết hôn với bà vẫn luôn ở Cố gia, sau này ông bà ra nước ngoài, mãi đến bây giờ mới trở về.”

“Ông ấy nhân nhượng bà cả đời, hiện giờ tới tuổi già bà nên ở chỗ ông ấy từng lớn lên mấy năm. Nhà cũ của Mạnh gia cũng không tính là nhỏ, nhưng nhà ở đó tương đối cũ, phong cách có lẽ người trẻ tuổi như các cháu sẽ không thích, chẳng qua đoạn đường rất tốt.”

“Ông bà ở nơi đó là được, nhà to này thì để cho cháu. Hiện giờ nhà ở khó khăn, nhiều hộ gia đình dọn ra khỏi nơi này như thế, đặt trong tay hai nhà tư bản già như ông bà cũng không tốt lắm, vẫn nên để trong tay cháu an toàn hơn.”“Hả?” Cố Thanh Thanh kinh ngạc: “Đây là nhà cũ của Cố gia mà! Bà cho cháu làm gì ạ? Bà ngoại, không phải bà nói năm đó mẹ cháu có nhà lầu nhỏ làm của hồi môn sao? Vậy bà cho cháu một nhà là được.”

Bà Cố lắc đầu:

“Nhà đó cũng là của cháu, nhà này cho cháu, sau này bà ngoại không định ở nơi này, bà muốn đến nhà cũ của Mạnh gia ở với ông ngoại cháu.”

Ông bà ở bên nhau cả đời, tình cảm rất tốt.Đuổi nhiều người rời đi như thế, mỗi nhà đều không phải người thường, đặt ở trong tay nhà tư bản như bọn họ, quan trọng là không có ai ở, không biết sẽ có bao nhiêu người cảm thấy không vui!

Nhưng mà tới tay Cố Thanh Thanh, thì tương đương với Lục gia, can đảm của người khác sẽ nhỏ đi nhiều.

Lần này có thể lấy về nhiều nhà ở như thế, hai ông bà đều biết rất rõ không có Lục gia tuyệt đối không làm được, đương nhiên sẽ chia cho Cố Thanh Thanh một ít.

Tới tay Cố Thanh Thanh, đương nhiên chẳng khác nào là Lục gia, giữa thân thích có tới có lui, sau này mới luôn giúp đỡ lẫn nhau.“Mấy năm nay cháu không ở bên cạnh ông bà, chưa từng tận hiếu, lấy nhiều tài sản như vậy cháu có chút không nói nổi.”

Bà Cố vẫn kiên trì:

“Mẹ cháu cũng là con gái của bà, đời này bà chỉ có ba đứa con, chịu khổ nhất là mẹ cháu, tài sản nhà này đương nhiên cũng có một phần của mẹ cháu.”

“Hiện giờ mẹ cháu không còn nữa, đương nhiên là để cho cháu kế thừa. Nhà cũ này bọn bà giữ nói không chừng sẽ có phiền phức, vẫn nên để cho cháu đi, Lục gia có thể bảo vệ nó, bọn bà thì chưa chắc.”Bọn họ không muốn Lục gia cảm thấy bọn họ là tới tống tiền.

Cho dù Lục gia không thiếu tiền, nhà ở tốt như thế bọn họ vẫn sẽ động lòng.

“Mấy năm nay dì cả cháu ở nước ngoài cũng không dễ dàng, trong nhà đều do dì cả cháu chống đỡ, cho nên những tài sản kinh doanh ở nước ngoài đều thuộc về dì cả cháu, tương lai để cho con của dì cả cháu.”

“Hai ông bà cũng có ít cổ phần, ngoài ra còn có nhiều thứ tích lũy, bất động sản… Bao gồm những thứ ở trong nước, đều chia cho cháu và cậu út.”“Đến lúc đó cho dù nhà là của bọn bà, nhưng bọn bà không bảo vệ được, nếu những người đó muốn thuê, bọn họ không thể vẫn luôn để đó được đúng không?”





Thực ra Cố Thanh Thanh hơi xấu hổ lấy nhiều đồ của Cố gia như vậy, đặc biệt là nhà cũ của Cố gia.

Cô không có cống hiến gì đối với Cố gia, còn gả chồng nhiều năm như vậy, đứa bé của cô họ Lục, mọi thứ trong tương lai đều thuộc về Lục gia.

Đống tài sản của Lâm Phong cô cầm thì cầm, còn Cố gia, cô vốn cảm thấy có một hai nhà là được, tương lai tới đây ở tới chơi một thời gian cũng được.

“Bà ngoại, cháu không nhận nhà cũ này đâu, hay là bà để cho dì cả đi! Nhà cũ của Mạnh gia thì cho cậu là được, còn cháu, bà cho cháu một hai nhà nhỏ, tương lai cháu tới du lịch là được.”





Bạn cần đăng nhập để bình luận