Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 767: Đại Kết Cục 6



Lý Vũ Tình: “…”

“Đúng rồi, bạn trai phú hào cho cô tiền vẫn còn đúng không? Cô còn bao nhiêu?”

Lúc này Lý Vũ Tình rất ngoan, cảm thấy Tô Hiểu đang mở ra cánh cửa thế giới mới cho cô ta, ℓúc này ngoan ngoãn nói rõ gốc gác.

“Còn, anh ta cho tôi hai căn hộ, đều ở tiểu khu rất tốt, còn có một biệt thự, hai chiếc xe, một ít châu báu trang sức, túi ℓinh tinh. Ngoài ra còn có 10 vạn Đô La, 30 vạn tệ. Những thứ này đều ℓà khi yêu nhau anh ta tặng cho tôi, sau này chia tay anh ta không đòi về.”

“Tôi cũng có công việc nên có chút tích góp, tự mình mua hai căn nhà, ông chủ cũ vì tôi đi theo bạn trai tôi kiếm tiền, anh ta rất ℓấy ℓòng tôi, còn tặng tôi một ngôi nhà và 5 vạn tệ.”

Cố Thanh Thanh: “…”

Cô rất muốn trợn tròn mắt.

Cố Thanh Thanh: “…”

“Bạn trai đại học đối với tôi cũng không tệ, dạy thêm cho tôi, dạy tôi ngoại ngữ, cũng từng tiêu tiền cho tôi. Tuy chia tay đột ngột không kịp đề phòng, nhưng cũng không đòi tiền tôi.”

“Còn người ở Hương Giang…”

Cho cũng càng nhiều…Nhiều tiền như thế, sao để mình trở nên đáng thương như vậy?

“Cô không muốn làm chút chuyện vui vẻ ư? Đúng thế, bạn trai này đúng là không đủ tôn trọng cô, đúng là thương tổn cô, nhưng mà nhìn xem anh ta cũng không bạc đãi cô mà. So với rất nhiều người bị người đàn ông lừa nửa đời, chịu thương chịu khó cuối cùng bị đá đi, cô có vẻ cũng không thảm như vậy đúng không?”

“Rất nhiều chuyện không thể thay đổi, vậy thì nghĩ lại chuyện vui vẻ! Ít nhất cô vẫn luôn có tiền, từ trước tới nay chưa từng nghèo.”

Lý Vũ Tình ngẩn ra, gật đầu tán thành:Lý Vũ Tình: “…”



“Hình như đúng là như vậy, tôi đúng là ăn rất nhiều khổ, nhưng vẫn luôn kiếm được tiền, tôi từng khổ sở nhưng thực sự chưa từng nghèo.”

Cố Thanh Thanh: “…”

Lý Vũ Tình nghĩ thoáng hơn:

“Tôi từng yêu đương ba lần, tuy cuối cùng đều bị vứt bỏ, nhưng khi yêu đương hình như chưa từng bị bắt nạt. Lúc ấy Vương Vũ đối xử với tôi cũng rất tốt, khi chia tay còn cho tôi 500 tệ, bảo tôi sau này chiếu cố mình thật tốt. 500 tệ kia, khiến tôi sống ở nông thôn mấy năm thoải mái không ít.”Lý Vũ Tình không nói nữa, cô ta đột nhiên ngẩng đầu hỏi Cố Thanh Thanh: “Cô nói xem, bây giờ tôi còn cần ra nước ngoài du học không?”

Cố Thanh Thanh thản nhiên nói:

“Tùy cô đi hay không, muốn đi đào tạo sâu thì đi đào tạo sâu, không muốn đi thì không đi, dù sao bằng cấp của cô cũng đủ dùng.”

“Xã hội nước ngoài cũng rất loạn, nếu cô chỉ muốn thoát khỏi đám người nhà mẹ đẻ mà đi học, vậy thì không cần thiết. Một nhà mẹ đẻ không quyền không thế cũng không đấu lại được, có lẽ đám người ở nước ngoài càng không đấu lại được, không bằng thành thật ở lại nơi mình quen thuộc!”“Tóm lại sau này tâm tính phải trưởng thành hơn, lúc trước cô chỉ kiên cường, nhưng không đủ mạnh mẽ, thực ra nghĩ thoáng hơn thì mọi chuyện cũng không tính là chuyện lớn, chỉ cần cô còn sống thì mọi chuyện dễ làm.”

“Đống tài sản của cô ở Bằng Thành cất giữ cẩn thận, tương lai sẽ có càng ngày càng nhiều người đến Bằng Thành làm việc, nhà ở bên đó sẽ càng lúc càng đáng giá. Tương lai có tiền thì mua mấy nhà tích trữ đó, cô già rồi chắc chắn không lo tiền tiêu.”

“Tương lai cho dù là nhà mẹ đẻ cô hay là bạn trai phú hào trước đây, đều không phải sợ đối mặt với bọn họ. Nhà mẹ đẻ cô rất dễ đối phó, bạn trai phú hào kia cũng không làm khó cô, tương lai cho dù gặp trong vụ làm ăn, cũng không có gì phải thẹn thùng.”

“Bên Hương Giang cố rất nhiều người tối hôm qua còn lăn giường với nhau, trời sáng thì trở mặt đấu anh chết tôi sống, đám người ngày hôm qua còn xưng anh gọi em hôm sau đánh vỡ đầu chảy máu cũng không ít, cô chỉ hẹn hò tính là cái lông gì!”





Bạn cần đăng nhập để bình luận