[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1012: Ngày Thứ Một Trăm Mười Hai Xuyên Không 3

Chương 1012: Ngày Thứ Một Trăm Mười Hai Xuyên Không 3Chương 1012: Ngày Thứ Một Trăm Mười Hai Xuyên Không 3
Cô đi xem ba cái chuồng heo, quả nhiên nhìn thấy hết ổ thỏ này đến ổ thỏ khác ở bên trong chúng có bộ lông xù, có con to bằng lòng bàn tay, còn có con đã hơn hai tháng tuổi, thật sự trong không hề nhỏ chút nào.
Bọn chúng đều đang cuối đầu mấp máy miệng để ăn cỏ.
"Những con thỏ trong chuồng lợn bên trái là con thỏ đầu tiên của nhà chị sinh sản, chúng đã hơn hai tháng tuổi, không bao lâu nữa chúng sẽ có thể sinh con trở lại."
"Tôi đã sớm hỏi những người nông dân địa phương rồi, một con thỏ cái có thể sinh thỏ tới bảy hoặc tám lần một năm và mỗi lần sinh đều sẽ sinh hàng chục con như thế"
Thỏ ba mươi ngày là có thể sinh ra một lứa rồi.
Bọn thỏ con còn chưa kịp lớn thì lại tới lứa mới.
Lúc ấy, Tiểu Trường Bạch mang về ba con thỏ cái, hai con thỏ đực, đến hôm nay thì quy mô đã tràn ra khỏi trang trại thỏ rồi.
Thẩm Mỹ Vân: "..."
Lý Đại Hà: "Đúng vật, bây giờ tôi mà vừa nghe tin thỏ lại mang thai là ta thấy nhức đầu liên."
Lý Đại Hà đếm thử: "Còn sống thì có ba mươi bốn con, cộng thêm năm con thỏ cái trước đó nữa."
"Thế thì đúng là không đủ để ở thật."
Thẩm Mỹ Vân: ". "
Mới qua hơn hai tháng thôi mà số lượng thỏ đã đuổi kịp số lượng heo trong chuồng rồi.
"Hơn nữa cậu còn chưa đếm đến những con thỏ con trong bụng những con thỏ này nữa.
"Bây giờ tổng cộng có bao nhiêu con?" Lý Đại Hà gật đầu: "Đúng là thế thật."
Đầu óc Thẩm Mỹ Vân nhanh chóng nghĩ ra: "Nuôi thỏ có hiệu quả nhanh hơn là nhiều nuôi heo."
Nuôi heo đến cuối năm còn chưa chắc có thể ăn được thịt nhưng thỏ thì có thể ăn được.
Không phải sáng sớm hay là ban đêm, anh ta đã rất nhiều ngày không được ngủ ngon giấc rồi.
Cô chỉ vào lứa thỏ nhân giống đầu tiên, chúng cũng đã được hơn hai tháng tuổi rồi: "Trong đàn thỏ này, thỏ đực có thể phải đợi một chút nhưng thỏ cái trong ba tháng là có thể sinh sản rồi nên hãy để thỏ cái một mình ra ngoài đi."
"Mặc dù thỏ không sợ sinh sản cận huyết nhưng vì nhìn vào tương lai lâu dài thì tốt nhất vẫn là không nên, ngoại trừ năm con thỏ giống đầu tiên thì nuôi riêng tất cả những con thỏ nhỏ còn lại đi."
"Với lại phân làm từng đợt từng đợt như thế thì cũng tiện để ghi vào sổ hơn."
Thẩm Mỹ Vân nhìn bọn thỏ trong ổ: "Như thế này không phải là cách."
"Ngoài ra cái chuông heo này cũng phải sửa lại một chút, không thể lớn như thế này được. Làm thành hàng rào nhỏ ngăn riêng ra, chuyện này tôi sẽ nói lại với sĩ quan hậu cần cho."
Chuyện này ——
"Ngoài ra ——"
Thẩm Mỹ Vân gần như thấy được một con đường phát triển còn nhanh hơn của thị trường nuôi heo.
Điều cô muốn làm chính là nhóm tỏ này sẽ dựa theo thời gian biểu và giới tính để tách toàn bộ ra, như vậy thì sẽ thuận tiện cho quy mô của chuồng nuôi thỏ về sau.
Cô vừa nói, Lý Đại Hà vừa lấy ra cuốn sổ nhỏ mang theo bên mình để ghi chép lại: "Kêu sĩ quan hậu cần dẫn người đến thảo nguyên ngoại ô bắt nhóm thỏ hoang dã quay về đi, chuẩn bị nhân giống lứa thỏ cái mới nhất." "Lứa thỏ thứ hai, là lứa này đúng không? Cũng tách ra luôn đi."
"Tìm tôi để làm gì?"
Sĩ quan hậu cần bất kể thế nào cũng không ngờ tới vừa mới làm xong chuyện ở bên phòng ăn, vừa qua bên này là nghe thấy chuyện này rồi.
Thẩm Mỹ Vân liền lặp lại một lần nữa.
Sĩ quan hậu cần: "Cô thật là làm khó tôi quá, thỏ bắt được rất khó khăn tôi không nói đi, cô còn muốn kêu tôi bắt sống nữa sao."
Đây không phải là lại càng khó hơn ư?
Thẩm Mỹ Vân thở dài: "Anh dẫn theo Tiểu Trường Bạch đi."
Có Tiểu Trường Bạch thì chuyện đó không phải sẽ dễ như trở bàn tay sao.
Sĩ quan hậu cần vỗ lên trán: "Sao tôi lại quên mất Tiểu Trường Bạch nhỉ."
Nhắc tới Tiểu Trường Bạch, nó giống như có cảm ứng mà lập tức muốn nhảy ra về phía Thẩm Mỹ Vân vậy, tứ chi của nó vô cùng có lực, và cũng thật sự là làm như vậy thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận