[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1070: Ngày Thứ Một Trăm Mười Tám Xuyên Không 7

Chương 1070: Ngày Thứ Một Trăm Mười Tám Xuyên Không 7Chương 1070: Ngày Thứ Một Trăm Mười Tám Xuyên Không 7
Nhiệm vụ mỗi ngày của anh ta chính là cho những con heo và thỏ ăn no, đảm bảo chúng không gặp nguy hiểm tính mạng là được.
Còn tại sao chúng lại không mang thai.
Lý Đại Hà thật sự không biết.
Cho nên, anh ta liền hỏi: "Tại sao?"
"Chẳng lẽ không phải chúng mang thai rồi chưa nghỉ ngơi đủ sao?"
Những con heo nái này trước đây đều đã mang thai một lần, anh ta còn tưởng là trong khoảng thời gian này Thẩm Mỹ Vân cố ý cho chúng nghỉ ngơi.
Thẩm Mỹ Vân lắc đầu: "Lấy heo nái số ba làm ví dụ, nó đã sinh sản một lần vào tháng sáu, đến bây giờ đã là cuối tháng mười."
"Thông thường, heo nái một năm có thể mang thai hai đến ba lần."
Thẩm Mỹ Vân tiến tới xách tai Tiểu Trường Bạch: "Ta hỏi mi, lần phối giống trước mi làm gì?"
Chuyện này...
Tại sao?
Nhưng tại sao lại không mang thai.
Lý Đại Hà thật sự hoang mang: "Cũng đã phối giống rồi mà."
Đương nhiên là vì Tiểu Trường Bạch.
Mà quy mô trại nuôi heo của bọn họ hiện tại, cũng cần duy trì tân suất một năm hai lần này để nhanh chóng mở rộng trại nuôi heo.
Thật là quá đáng.
Nhìn thấy phản ứng này của nó, Thẩm Mỹ Vân biết ngay Tiểu Trường Bạch lười biếng rồi. Bị nhốt cùng heo nái để phối giống, nó lại đắp chăn ngủ ngon lành.
Đôi mắt hạt đậu đen của Tiểu Trường Bạch đảo quanh, nhưng không phản kháng, cũng không lên tiếng.
Sợ Tiểu Trường Bạch không hiểu, Thẩm Mỹ Vân trực tiếp cầm dao, khoa tay múa chân chỗ "hai hòn bi" của nó: "Mi tự chọn đi."
"Tiểu Trường Bạch, ta biết mi nghe hiểu, tối nay sắp xếp cho mi động phòng, mi không đi thì hãy nghĩ đến kết cục của thằng đệ mi đi."
"Tối nay sẽ thiến mi."
Chỉ số thông minh của con heo này cũng quá cao rồi.
Tiểu Trường Bạch theo bản năng khép hai chân trước lại, kẹp chặt mông.
Sao phương pháp này lại không hiệu quả với Tiểu Trường Bạch .
Theo lý mà nói, bất kể là heo đực và heo nái nào bị nhốt cùng nhau để phối giống, thì không mất một đêm sẽ không đi ra.
Cô thật sự chưa từng thấy con heo nào không muốn động phòng.
Thẩm Mỹ Vân thúc giục nó: "Ba giây cho mi tự chọn, là ta bây giờ thiến mi, hay là tối nay mi động phòng."
Có con heo đực thậm chí có thể ở trong đó hai ba ngày.
Kêu ét một tiếng.
Tiểu Trường Bạch có phải là heo đực không vậy.
Thẩm Mỹ Vân bắt đầu nghỉ ngờ.
Tiểu Trường Bạch kẹp chặt mông, đôi mắt hạt đậu đen đảo quanh, dường như đang cân nhắc lợi hại.
Nó vẫn không trả lời.
Thẩm Mỹ Vân trực tiếp đưa dao cho Lý Đại Hà, ra một liều thuốc mạnh: "Thiến nó."
"Ngay bây giời" Tiểu Trường Bạch co giò bỏ chạy: "Ét ét étI"
Liên tục kêu ba tiếng, coi như là thỏa hiệp.
Thẩm Mỹ Vân thu dao lại, lắc lắc trước mặt nó: "Mi vào đó không động phòng mà đi ngủ, ta cũng thiến mi."
"Heo nái không mang thai, ta cũng thiến mi."
Tiểu Trường Bạch nghe vậy, trợn to mắt hạt đậu đen: "Không công bằng!"
Nó chịu làm việc, nhưng heo nái không mang thai liên quan gì đến nó chứ.
Thẩm Mỹ Vân không quan tâm.
"Dù sao mi tự lo liệu đi, ba tuần động phòng ba lần, ta muốn thấy kết quả."
Nói xong, liền đưa dao cho Lý Đại Hà: "Dù gì cậu cũng ở đây, thấy không ổn thì thiến nó."
Lý Đại Hà: "..."
Tiểu Trường Bạch: "..."
Hai người khác giới này, đồng thời rùng mình một cái.
Nghĩ thâm, phụ nữ thật đáng sợ.
Lúc này Quý Trường Tranh và Miên Miên đã đến, anh cống Miên Miên trên vai, lúc vào thì Thẩm Mỹ Vân cũng gần xong việc.
Cô nhìn thấy hai người đến, nhất thời sửng sốt: "Sao hai ba con lại đến đây?"
Quý Trường Tranh thả Miên Miên xuống, lấy hộp cơm từ trong áo khoác ra: "Mang cơm cho em."
Sờ vào hộp cơm vẫn còn ấm, Thẩm Mỹ Vân có chút không nói nên lời.
Lúc đó vì ra ngoài quá vội nên cô chỉ ăn được một nửa, nhưng cô không ngờ Quý Trường Tranh lại mang cơm đến cho cô.
Lại còn là cơm nóng.
Nói thật, cô chỉ cảm nhận được điều này từ cha mẹ, cha mẹ yêu thương cô, đó là vì họ là người thân ruột thịt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận