[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1147: Ngày Thứ Một Trăm Hai Mươi Bảy Xuyên Không 8

Chương 1147: Ngày Thứ Một Trăm Hai Mươi Bảy Xuyên Không 8Chương 1147: Ngày Thứ Một Trăm Hai Mươi Bảy Xuyên Không 8
Bắt đầu nhóm lửa ở bên dưới, giống như là đốt bếp vậy.
Làm nóng lò nướng bánh mì.
Mà đồ ở trong nhà cũng đã chuẩn bị xong.
Bột mì trộn với lòng trắng trứng gà cùng với sữa bột, bảo Quý Trường Tranh dùng tay nhanh siêu cấp vô địch để trộn.
Sau khi trộn hàng ngàn lần, mọi thứ đã được trộn đều thành một hỗn hợp mịn.
Thẩm Mỹ Vân lúc này mới lấy một một cái chậu tráng men loại nhỏ ra, đổ hỗn hợp nguyên liệu bánh gato vào, rồi cho vào trong lò nướng bánh mì.
Bịt kín lò và giảm lửa.
Dùng nhiệt độ bên trong để nướng.
Triệu Ngọc Lan ở bên cạnh khâu đế giày, không chịu được mà hỏi một câu.
Nhưng cũng chỉ là Thẩm Lý Vân cho là không nhiêu, ba quả trứng gà, hơn 10 muỗng sữa bột, cùng một ít bột mì gia dụng.
Thẩm Mỹ Vân mở lò nướng bánh mì ra, vừa mới mở ra, mùi thơm ngọt ngào lập tức tỏa ra.
Sau một giờ.
Cho dù là nhà nào thì cũng không nỡ.
"Mỹ Vân, cô làm cái gì vậy?"
Bởi vì là thử làm lần đầu nên nguyên liệu cô dùng không nhiều.
Giống là cơm cháy hơn?
Thẩm Mỹ Vân: "Bánh gato."
Cô lấy ra xem, đưa tay ra ấn, có hơi cứng, nướng quá lâu rồi.
Mùi thơm ngọt nào khiến cho người ta chỉ ngửi mùi thơi thôi cũng chảy cả nước miếng rồi.
Đồng thời lại đưa cho Quý Trường Tranh một miếng.
Miên Miên ở bên cạnh đã nuốt nước bọt: "Mẹ, con có thể thử một miếng không?"
Thẩm Mỹ Vân bẻ một miếng và đưa cho cô bé: "Thử đi?"
Nhưng màu sắc cũng tạm được, màu vàng óng.
Bây giờ trong nhà chỉ có hai người bọn họ, vì thế nên không gọi sĩ quan hậu cần và tham mưu Chu.
Miên Miên dùng lực cắn một miếng, suýt chút nữa thì mẻ răng.
Tóm lại là miếng bánh mì mà anh ăn ở chỗ tên người tây không ngon bằng bánh này.
Quý Trường Tranh hoa văn hơn một chút, anh nghĩ một chút: "Thơm dịu vừa miệng, còn có vị sữa."
Miên Miên cắn một miếng, mắt sáng lên: "Ngon quá, ngon quá."
"Đúng, chỉ là hơi cứng một chút?"
"Ngon!"
ebookshop.vn
"Được rồi, em biết rồi."
Thẩm Mỹ Vân cũng nếm thử, mùi vị thì chuẩn rồi, nhưng không khống chế được độ nóng.
"Nếu ngày mai làm thì sẽ nướng ít đi một lúc, lấy ra sớm hơn, như thế thì bánh gato sẽ rất mềm."
Cũng sẽ không quá vàng và giòn.
Miên Miên gật đầu như gà con mổ thóc.
"Con đã mời bạn chưa?”
Miên Miên gật đầu, bấm ngón tay đếm: "Con đã gọi Nhị Nhạc, Tiểu Mai Hoa, Tứ Muội."
Dừng một lúc rồi lại bổ sung: "Còn có anh Vệ Sinh và Chu Thanh Tùng."
Thật ra, cô bé cũng không muốn gọi Chu Thanh Tùng.
Nhưng nể mặt chú Chu và dì Xuân Lan nên vẫn gọi tới.
Dù sao thì cũng đã gọi Nhị Nhạc rồi.
Không gọi Chu Thanh Tùng thì có vẻ không hay.
“Năm bạn?”
Miên Miên gật đầu: "Thêm cả con là sáu người."
Tính toán cũng khá rõ ràng.
Thẩm Mỹ Vân hỏi: "Ngoài bánh gato, ngày mai con còn muốn ăn gì nữa không?"
Miên Miên nghiêng đầu nghĩ: 'Ăn bánh gato thôi là được rồi."
"Làm những cái khác thì quá phiền phức."
Cô bé thấy được là mẹ chỉ làm mỗi bánh gato thôi là đã rất tốn tâm tư lắm rồi.
Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một chút: "Chỉ ăn mỗi bánh gato thì không no được, như thế này đi, mẹ làm cho con một bát mì dương xuân cũng chính là mì trường thọ cho con nhé, bình bình an an."
Hơn nữa món này cũng đơn giản.
Miến Miến nghĩ một chút, đôi mắt to cong lên: "Cảm ơn mẹ."
Chớp mắt đã tới ngày hôm sau.
Hơn ba giờ chiều, những người bạn mà Miên Miên mới đều đã tới, gia đình bọn chúng cũng sôi nổi đến lạ thường.
Còn Thẩm Mỹ Vân thấy sắp tới giờ rồi, bèn làm theo cách ngày hôm qua, làm một hỗn hợp bánh gato và cho vào trong lò nướng bánh mì.
Miên Miên đã phổ cập hoa học cho những người bạn của mình đây là cái gì từ trước rồi. Thế là mọi người đều rất tò mò, ngồi xổm bên cạnh lò nướng bánh mì xem, không quan tâm đến chuyện bên ngoài tuyết vẫn đang rơi.
"Cái này có thể nướng bánh gato sao?"
"Bánh gato là cái gì?"
"Có ngon không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận