[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1159: Ngày Thứ Một Trăm Hai Mươi Tám Xuyên Không 11

Chương 1159: Ngày Thứ Một Trăm Hai Mươi Tám Xuyên Không 11Chương 1159: Ngày Thứ Một Trăm Hai Mươi Tám Xuyên Không 11
"Yo? Cho vào biên chế ghê gớm lớn à? Người được biên chế trong đơn vị các ông còn ít à? Ông định cho đồng chí Thẩm Mỹ Vân biên chế cơ bản nhất phải không?"
Giọng nói của ông ta nâng cao thêm vài phần, đây là cố ý muốn để cho Thẩm Mỹ Vân nghe thấy.
"Đồng chí Thẩm, cô đừng để bị lão già này qua mắt? Nếu như ông ta dám cho cô biên chế cơ bản nhất thì cô hãy tới thành phố Mạc Hà chúng tôi, tôi thành lập riêng cho một một đơn vị nuôi lợn, cô không không thuộc sự kiểm soát của bất cứ người nào hết, là cấp dưới trực tiếp của tôi, lương của cô, biên chế của cô, tôi có thể nói rằng là chỉ sau mỗi tôi."
Điều kiện này không phải thấp.
Thậm chí có thể nói là cực cao.
Chỉ là, khiến cho sư đoàn trưởng Trương cũng không khỏi bất ngờ: "Lão Lý, ông bớt khiêu khích ly gián đi."
Khoa trưởng Lý: "Tôi không có khiêu khích ly gián đâu nhé, là điều kiện ông đưa ra kém quá, còn không cho tôi được ra điều kiện tốt hơn à?"
Câu nói này, sư đoàn trưởng Trương đáp lại thế nào.
"Nhưng bỏ qua việc thăng chức không nói tới, lương và biên chế của cô, chuyện này tôi có thể đảm bảo là chắc chắn."
Ông ấy do dự một lúc: "Như thế này..."
Ông ấy nói thẳng: "Tôi cũng không giấu cô, trong đơn vị chúng ta vẫn chưa có kiểu thăng tiến như thế này, cô để tôi bàn bạc trước một lượt, xem xem thăng chức cho cô như thế nào."
"Sau này, chỉ cần trang trại nuôi lợn phát triển tối, lương và trợ cấp của cố sẽ tiếp tục tăng lên, còn về chức vụ biên chế..."
Ông ấy nhìn Thẩm Mỹ Vân: "Lương và phụ cấp của cô, khởi điểm từ khi bắt đầu là như của Quý Trường Tranh."
Thế này đã là rất có thành ý rồi.
Cho dù biết rõ là đối phương dùng kế khích tướng, nhưng sư đoàn trưởng Trương vẫn lo lắng, Thẩm Mỹ Vân bị lừa bởi điều kiện tốt mà đối phương đưa ra.
"Được, nghe cả theo lãnh đạo."
Thẩm Mỹ Vân cân nhắc ưu nhược điểm, đương nhiên, một điều kiện rất quan trọng là cố thích ở trong quân đội.
Trong biến động trong tương lai vài năm tới, quân đội xem như là nơi ít bị ảnh hưởng.
Nói thật, điều kiện này đã rất ưu việt rồi.
Khoa trưởng Lý ở bên này có vẻ bất ngờ với kết quả này, ông ta còn đặc biệt hỏi một câu: "Đồng chí Thẩm Mỹ Vân, cô thật sự không tới đơn vị của chúng tôi sao?"
Kèm theo thái độ rất bình tĩnh, không có kiểu kiêu căng, cũng không trịch thượng khi được mời đi làm chỗ khác.
Điều này khiến sư đoàn trưởng Trương càng ngày càng thích cô.
Cô mỉm cười đồng ý.
Vừa hỏi xong, không đợi Thẩm Mỹ Vân trả lời, sư đoàn trưởng Trương liền mắng đùa: "Cút, cút, cút, không nghe thấy à, đồng chí Thẩm Mỹ Vân đã đưa ra lựa chọn rồi, ông bớt ở đấy mê hoặc người khác đi."
Sau khi ngắt điện thoại.
Lời hứa này thật sự rất có giá trị.
"Nếu như sau này đồng chí Thẩm Mỹ Vân ở trong quân đội sống không ra gì thì có thể tới thành phố Mạc Hà chúng tôi bất cứ lúc nào, chỉ cần còn có tôi, sau này không thiếu chỗ cho cô."
"Vậy được thôi."
Thẩm Mỹ Vân ừm một tiếng: "Cảm ơn khoa trưởng Lý." Nói xong câu này, khoa trưởng Lý cũng không thất vọng.
Sư đoàn trưởng Trương nhìn Thẩm Mỹ Vân: "Bắt đầu tính từ tháng này, lương và trợ cấp của cô sẽ ngang bằng với Quý Trường Tranh, lát nữa bảo kế toán Lưu vào đây một chút, tôi sẽ bàn giao lại cho anh ta."
Nói xong câu này, sĩ quan hậu cầu không khỏi nhìn Thẩm Mỹ Vân với vẻ ngưỡng mộ, dù sao cũng là tăng lương mà.
Còn Thẩm Mỹ Vân trong chốc lát nhảy ba cấp.
Ai mà không ngưỡng mộ cho được?
Tăng lương nói tóm lại là vui.
Thẩm Mỹ Vân cũng không ngoại lệ: "Cảm ơn lãnh đạo...' Sau đó, cô cười híp mắt nói: "Nhưng còn vấn đề biên chế?"
So với tiền thì cô quan tâm tới vấn đề biên chế hơn.
"Biên chế thì chắc chắn là có, nhưng còn là cấp bậc gì, việc này chúng tôi còn phải bàn bạc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận