[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1190: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Mốt Xuyên Không 7

Chương 1190: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Mốt Xuyên Không 7Chương 1190: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Mốt Xuyên Không 7
Làm cán sự ở phòng tiếp khách cũng là vì chút đồ ăn ngon này, thỉnh thoảng có thể được các đồng chí ở trọ cho.
Nhưng một lần cho một nắm kẹo, vẫn là lần đầu gặp được.
Sau khi mang về, bọn nhỏ trong nhà không biết sẽ vui mừng như thế nào đây.
Thế cho nên, ánh mắt cán sự Từ nhìn Thẩm Mỹ Vân mang theo vài phần hiền lành, nhủ thầm sau này phải bao che giúp cô nhiều hơn.
Thẩm Mỹ Vân và Miên Miên vừa mới vào phòng, công an Từ cũng vừa kiểm tra tới phòng của bọn họ.
Thẩm Mỹ Vân lấy giấy chứng nhận ra cho đối phương xem.
Công an Từ kiểm tra xong, gật đầu: "Trời tối rồi, đừng chạy ra ngoài, không an toàn."
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng: "Cảm ơn đồng chí công an."
Thẩm Mỹ Vân đi đóng chặt cửa và cửa sổ, lúc này mới gật đầu: "Lấy ra đi."
Đi ngang phòng Triệu Xuân Lan và Thẩm Thu Mai, cô dừng lại lắng nghe động tĩnh trong phòng của bọn họ, hiển nhiên đã ngủ rồi.
Lại cố ý dùng xà bông thơm, chà rửa nhiều lần, sau khi xác nhận không có mùi, Miên Miên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi bưng nước nóng về, cô và Miên Miên hai người thoải mái rửa tay.
Lúc này mới hoàn toàn yên tâm.
"Mẹ, con lấy ra nha?"
Chờ sau khi Từ công an đi rồi, Thẩm Mỹ Vân cầm chậu tráng men, đi phòng đun nước công cộng lấy nước nóng về.
"Còn nữa, chờ một chút."
Phía trên có thịt hộp, giá đỗ, đậu phụ phơi khô và xúc xích giăm bông nổi lên. Thức ăn lúc trước bị coi là thực phẩm rác, hiện tại nhìn cực kỳ ngon miệng.
Miên Miên vung tay lên, một cái nồi đất lập tức xuất hiện trên bàn, miến khoai tây nóng hôi hổi đang được nấu sôi, ùng ục ùng ục.
Thẩm Mỹ Vân theo bản năng tiết ra nước miếng, nói thật, cô đã quá lâu không ăn rồi.
Cuối cùng là một chai coca, một chai nước ngọt.
Khi những thứ này đều bày hết lên bàn.
Miên Miên lại vung xuống, một nồi thịt bò nạm hầm cà chua và một hộp giấy bạc đựng xúc xích chiên, đậu hủ thúi cùng với khoai tây xoắn sợi màu vàng rực rỡ.
Miên Miên cũng nuốt nước miếng: "Mẹ, ăn được chưa?"
Cô thỏa mãn híp mắt: 'Đây mới là cuộc sống hạnh phúc."
Cô mở chai coca, uống một ngụm to.
Thẩm Mỹ Vân lâu lắm rồi không ăn xúc xích chiên, cô ăn một hơi hết ba cây, lúc này mới giật mình nhận ra, miệng của mình cay quá xá.
Xúc xích chiên vừa ra lò, quét lên thì là và bột ớt, cắn vào miệng ngoài cháy trong mềm, cực kỳ thơm ngon.
Cay cực độ kết hợp với khí gas nhẹ nhàng khoan khoái của coca, trong nháy mắt Thẩm Mỹ Vân cảm thấy linh hồn của mình cũng thăng hoa theo.
Thẩm Mỹ Vân gật gật đầu, dẫn đầu cầm lấy một cây xúc xích đưa cho Miên Miên, tiếp theo cũng tự mình cắn một cái.
Trước kia cô chướng mắt đồ ăn vặt lê đường, nhưng hiện giờ chỉ cần ăn được đều trở thành đồ xa xỉ.
Miên Miên còn đang chiến đấu hăng hái với cây xúc xích kia: "Cay quá."
Cô bé ăn chậm, thời gian lâu như vậy mà chưa ăn được một nửa.
Thẩm Mỹ Vân đút cho cô bé uống một ngụm nước ngọt vị cam.
Bản thân lại nếm thử một miếng đậu hủ thúi, đậu hủ thúi cháy xém giòn giòn, cộng thêm nước canh, ăn một họng hương vị nổ tung giữa răng môi, mang theo mùi thơm nói không nên lời.
Ai nói đậu phụ thối thối?
Rõ ràng là thơm lắm luôn?
Còn có khoai tây lốc xoáy, Thẩm Mỹ Vân cầm que trúc, đâm vài cái ăn, sợi khoai tây được trộn với bột ớt, vừa cay vừa thơm vừa bột.
Thật sự là ăn ngon cực kỳ.
Cô thỏa mãn lại ăn thêm mấy cái.
Cuối cùng mới bắt đầu miến khoai tây hầm, đầu tiên là câm thìa uống một ngụm canh, phần miến khoai tây hầm cô ăn là miến chay có ba loại rau củ.
Ăn vào miệng thơm ngon không nói nên lời, ngay cả miến khoai tây cũng trơn nhẫn non mềm, làm ấm áp cõi lòng.
Thẩm Mỹ Vân húp một ngụm canh nóng hổi, lại cầm đũa gắp một cục thịt bò nạm sốt cà chua, cà chua ngon miệng, trong canh còn có thịt bò nạm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận