[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1207: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Ba Xuyên Không 7

Chương 1207: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Ba Xuyên Không 7Chương 1207: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Ba Xuyên Không 7
Giống như ngay cả một giây cũng không nỡ buông tha.
Trận giết heo này, từ hơn một giờ chiều đến hơn ba giờ chiều, mới xem như thu dọn xong xuôi.
Thịt heo ra thịt heo, sườn ra sườn, đầu heo ra đầu heo, còn có móng heo, nội tạng heo, cơ hồ mỗi một bộ phận đều được sắp xếp một cách cẩn thận.
Chẳng qua là ruột già heo - -
Thứ mà làm cho người ta nhìn đã thấy đau đầu.
Ruột già heo thật sự là quá thối, chỉ để bên trong chậu mà trong vài dặm dường như vẫn thấy thối.
"Có ai thích ăn ruột già không?”
Cái này...
Thẩm Mỹ Vân nghĩ một chút: 'Mọi người rửa ruột già đi, buổi tối tôi đến căn tin làm."
Ruột già heo này càng thứ nổi bật trong số đó.
Anh ấy chưa từng ăn qua, nhưng bác sĩ Tần và Trần Viễn lúc ấy đến nhà Mỹ Vân ăn cơm, tuy chuyện đã qua rất lâu rồi nhưng còn khen mãi không dứt miệng.
Sĩ quan hậu cần đột nhiên nhớ ra: "Tôi nhớ lần trước, Mỹ Vân đã từng xào lòng bò? Hình như ăn rất ngon."
Nếu không phải nghèo đến nỗi không có gì nấu ăn, trong bụng muốn có chút dầu mỡ, tuyệt đối sẽ không có ai chạm vào.
Dứt câu, mọi người nhìn sang Thẩm Mỹ Vân.
Ai thích ăn đồ hôi thối này, hiện tại đi hợp tác xã cung ứng hoặc là người bán thịt heo mua thịt, nếu có điều kiện, không ai mua nội tạng heo cả.
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng: "Mọi người dọn dẹp đi, tôi vê nhà lấy chút gia vị." Nhưng nếu làm sạch sẽ để cho cô tới nấu cũng không phải không được.
Nghe cô nói vậy, ánh mắt sĩ quan hậu cần bỗng chốc sáng lên: "Được, còn mấy món nội tạng khác, chúng tôi đều rửa sạch sẽ giao cho cô làm."
Cô không muốn rửa ruột già.
Lăn qua lăn lại một trận lục lọi tìm kiếm trong tủ ngăn kéo, từ bên trong lấy mấy thứ như vỏ cây quế, lá nguyệt quế, hoa hồi, hạt tiêu, gừng tươi, sau đó đựng trong một cái túi nhỏ.
Dù sao thức ăn như nhau, có điều qua tay cô lại đặc biệt ngon.
ebookshop.vn
Nhân lúc mọi người đang thu dọn thịt heo. Thẩm Mỹ Vân trở về nhà một chuyến, đương nhiên Miên Miên cũng theo về.
Sĩ quan hậu cần muốn nói căn tin cái gì cũng có, nhưng nghĩ lại, có lẽ là bí tịch độc môn Thẩm Mỹ Vân dùng để nấu ăn.
Rồi đến căn tin lần nữa.
Thẩm Mỹ Vân gật gật đầu, nhìn xuống, ruột già heo trước đó hôi thối vô cùng lúc này đã rửa đến trắng bệch.
"Đồng chí Thẩm, ở bên này."
Thẩm Mỹ Vân nhíu mày, cô vừa tiến vào, Hoàng Vận Đạt đã đón tiếp cô.
Đầu heo bị một sư phụ Trương khác cầm kìm lửa nung đỏ, trong không khí tràn ngập mùi thịt cháy khét.
"Mấy món nội tạng heo đều đã rửa sạch, còn thiếu một bước cuối cùng, cô xem còn có cần cái gì không?"
Lúc cô đến, con heo này gần như đã bị xử lý xong.
Còn ngâm trong nước, nước trên vòi chảy ào ào, đây là lần cuối cùng dùng xả nước rửa sạch.
Tim heo, gan heo, phổi heo đều đặt riêng ở bên cạnh. Thẩm Mỹ Vân rửa nội tạng heo lần nữa, sau đó giơ lên một túi gia vị: "Cho tôi một cái nồi, tôi nấu món kho."
Nếu muốn làm nội tạng heo mà ăn ngon, cô thích bỏ nhiều muối nhiều dầu.
Đương nhiên, súp nội tạng heo của Quảng Đông và Quảng Tây cũng ngon lắm, rất tươi mới, nhưng Đông Bắc rất lạnh, so với súp thanh đạm, mọi người hiển nhiên càng thích ăn cay, sau khi ăn xong cả người đều ấm áp lên.
Cho nên, ngay từ đầu Thẩm Mỹ Vân đã định kho nội tạng heo.
Nghe cô nói vậy, Hoàng Vận Đạt tất nhiên là làm theo.
Anh ấy dẫn cô đến bên cạnh một cái nồi, ban bếp núc bên này không có gì nhiều, chỉ có nồi là nhiều.
Nhiều người, ăn cũng nhiều, nhất định phải chuẩn bị đầy đủ.
Sau khi Thẩm Mỹ Vân có nồi, nhìn cái chậu nội tạng heo kia, hỏi: 'Gan heo muốn ăn xào hay là kho?"
Hoàng Vận Đạt lắc đầu: "Cái này tôi cũng không biết, phải hỏi sĩ quan hậu cần."
Anh ấy đi gọi sĩ quan hậu cần tới, sĩ quan hậu cần vừa nghe, cũng không trực tiếp trả lời mà hỏi Thẩm Mỹ Vân: "Cô cảm thấy làm thế nào để ăn ngon?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận