[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1215: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Bốn Xuyên Không 6

Chương 1215: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Bốn Xuyên Không 6Chương 1215: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Bốn Xuyên Không 6
"Cậu cũng đừng gọi anh, cứ gọi tôi là đồng chí Cao là được rồi, chúng ta nhập gia tùy tục." Đồng chí Cao nói.
Sư đoàn trưởng Trương tất nhiên nghe theo, cho ông ấy rót một chén rượu: "Vậy anh cũng gọi tôi là đồng chí Trương hôm nay chúng ta ăn cơm, cũng chỉ là bữa cơm thân thiết giữa các đồng chí với nhau."
"Được rồi."
Đồng chí Cao bưng chén rượu nhấp một ngụm, lại gắp một đũa ruột già, ruột già xào giòn thơm cay ngon miệng, kết hợp với nồi lẩu kia, mùi vị thật sự rất tuyệt.
Ông ấy chép miệng, nhịn không được nói: "Đầu bếp của ban bếp núc, tay nghề rất giỏi."
Sư đoàn trưởng Trương không biết chuyện sĩ quan hậu cần mời Thẩm Mỹ Vân đến giúp đỡ, ông ấy gật đầu: "Xem ra sĩ quan hậu cần của chúng tôi đã bỏ ra rất nhiều công sức."
Đang nói câu này, bên ngoài lại bưng vào một đĩa thịt kho tàu.
Cái này...
Sư đoàn trưởng Trương dừng lại, nói với đối phương: "Gọi đi."
Lúc trước những món ăn kia, ăn thì ngon, nhưng đều là nội tạng heo, cho nên ông ấy cũng không nói gì.
Tuy rằng thịt kho tàu kia rất mê người, nhưng đồng chí Cao lại không hoàn toàn tin tưởng, ông ấy suy tư một chút: "Gọi sĩ quan hậu cần tới đây cho tôi, tôi hỏi hai câu."
"Vả lại chúng tôi vẫn phải ăn thịt chứ."
Sư đoàn trưởng Trương nhận lấy nồi thịt, cười cười: "Hôm nay là tiểu niên, bộ đội chúng tôi lại giết heo mình nuôi, cũng không thể không nhổ một cọng lông, ngay cả miếng thịt cũng không cho anh ăn được."
Cái này... Đồng chí Cao vừa nhìn thấy thì lắc đầu: "Không phải nói không cần quá đặc biệt à?"
Đồng chí Cao nói thẳng: "Hôm nay doanh trại các cậu giết heo?"
Sĩ quan hậu cần cũng đi ra: "Lãnh đạo, ngài tìm tôi."
Sư đoàn trưởng Trương ngược lại không mở miệng.
Không lâu sau.
"Cậu đừng nhìn anh ấy, nói thật đi."
"Vậy buổi tối các cậu ăn gì?"
Sĩ quan hậu cần theo bản năng thăm dò sư đoàn trưởng Trương.
Sĩ quan hậu cần thấy hơi kỳ lạ, nhưng vẫn nói: "Đúng vậy, buổi chiều vừa mới giết, lúc ngài tới, đã có nhiều ở căn tin chờ ăn thịt rồi."
Đồng chí Cao trầm giọng nói.
Lần này, đồng chí Cao lại tin, ông ấy suy nghĩ một chút nói: 'Cậu đi múc thức ăn của mỗi người mỗi thứ một chén đến đây cho tôi."
Sĩ quan hậu cần gật đầu, cười khổ: "Sao tôi lại lấy chuyện này ra lừa ngài chứ, hôm nay là tiểu niên doanh trại giết heo, cho dù keo kiệt thế nào chẳng lẽ không có thức ăn mặn."
Đồng chí Cao không tin lắm.
"Thật sao?”
"Huống chỉ, con heo này chúng tôi ăn mấy ngày lận, năm trước cũng giết một con."
Sĩ quan hậu cần gật đầu: "Miến thịt heo hầm cải trắng, dưa chua xào huyết heo và củ cải hầm thịt."
"Đem thịt kho tàu này xuống đi."
Một nồi thịt kho tàu lớn như vậy, ông ấy ăn cũng bối rối.
Sĩ quan hậu cần vừa nghe, theo bản năng nói ra: "Đừng mà, nếu như ngài kêu tôi mang thịt kho tàu xuống, không phải uổng phí công sức của đồng chí Thẩm sao?" Anh còn cố ý khấn ông nội bà nội, xin cho mời được Thẩm Mỹ Vân xuống bếp.
Lời này vừa nói, ở đây đều là người thông minh.
Theo bản năng nhìn qua.
Nhất là Quý Trường Tranh, anh vốn là an tĩnh ăn cơm làm người vô hình, từ lúc ăn lỗ tai heo xào kia, anh đã có chút nghi ngờ đây có phải là Mỹ Vân làm hay không.
Lúc này, xem như sự thật đã rõ ràng.
Cùng lúc đó.
Đồng chí Cao cũng nghe ra cái gì đó, ông ấy buồn bực nói: "Cậu nói, những món ăn này không phải cậu làm?"
Sĩ quan hậu cần gật đầu: "Đúng vậy, tôi làm gì có tài nấu nướng tốt như vậy, ngài hỏi phụ tá Hàng Vi Quốc bên cạnh ngài một chút là biết, anh ấy ăn cơm nước tôi làm năm sáu năm rồi."
Hàng Vi Quốc bị điểm danh, ho nhẹ một tiếng: "Tôi còn tưởng rằng là khả năng nấu nướng của anh tiến bộ."
Hóa ra là không.
Sĩ quan hậu cần lắc đầu: "Nếu tôi có bản lĩnh này, tôi đã sớm xuống bếp nấu cho ngài rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận