[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1261: Ngày Thứ Một Trăm Bốn Mươi Xuyên Không 5

Chương 1261: Ngày Thứ Một Trăm Bốn Mươi Xuyên Không 5Chương 1261: Ngày Thứ Một Trăm Bốn Mươi Xuyên Không 5
Cộng thêm ba món nhà làm, thịt heo xào ớt xanh, bắp cải xào và một đĩa khoai tây thái sợi chua cay.
Ba món sau chủ yếu là để ăn với cơm.
Có lẽ nhìn ra sự bất ngờ của Thẩm Mỹ Vân.
Bà Quý giải thích: "Bữa ăn này vì đón tụi con về nên mới làm thịnh soạn như vậy."
Bữa tiếp theo muốn ngon thì phải đợi tối mai.
Mai là cơm tất niên.
Thẩm Mỹ Vân dạ một tiếng, trước mặt xuất hiện một đôi đũa đang gắp một cục giò mềm nục.
"Món này ngon lắm, em nếm thử xem?"
Ý bảo anh khiêm tốn một chút.
Thẩm Mỹ Vân hơi ngại, nhiều người trên bàn như vậy.
Chỉ ở Bắc Kinh mới ăn được vịt quay Bắc Kinh chính tông như vậy.
Da vịt quay giòn tan.
Quý Trường Tranh lại vờ như không biết, gắp thêm cho cô một miếng vịt quay chấm tương: "Món này cũng thơm, phải ăn lúc còn nóng."
Bị cả bàn nhìn chăm chú, Thẩm Mỹ Vân kiên trì nhận lấy, cô không nhịn được đá Quý Trường Tranh dưới gâm bàn.
Là Quý Trường Tranh, anh ăn thử thấy ngon nên muốn gắp cho Thẩm Mỹ Vân một miếng.
Mọi người tức khắc cúi đầu và cơm.
Mọi người á khẩu không trả lời được.
Đương nhiên là không có vấn đề gì. Quý Trường Tranh không chỉ không khiêm tốn mà còn nhìn thẳng vào mắt mọi người: "Vợ con, con gắp thức ăn cho cô ấy, không có vấn đề gì chứ?"
Cả bàn toàn bé trai có một cô bé nũng nịu mềm mại, đám nhóc nhà họ Quý vốn hay giành ăn giờ hiếm khi tỏ vẻ nhã nhặn trước mặt Miên Miên.
Miên Miên đã hòa mình với các anh trai.
Quý Minh Thanh năm nay mười bốn tuổi, Quý Minh Phương nhỏ nhất cũng mười tuổi.
Quý Trường Tranh không chỉ chăm sóc vợ mà còn chăm sóc con gái, thỉnh thoảng nhìn sang bàn bọn nhỏ.
"Em gái Miên Miên, em có muốn ăn bánh trôi khoai lang chiên không?"
Quý Minh Phương không ăn cơm nữa, gắp cho Miên Miên một viên khoai lang.
Miên Miên gật đầu, chớp đôi mắt to nhìn Quý Minh Phương: "Được chứ ạ?"
Người hỏi Miên Miên là Quý Minh Phương của vợ chồng cậu ba, đứa nhỏ nhất cũng là đứa thích Miên Miên nhất.
Toàn món thích hợp với khẩu vị của bọn nhỏ hơn.
"Đương nhiên!"
Bàn ăn của trẻ em không giống người lớn.
"Vừa ngọt vừa dẻo, ăn rất ngon."
Miên Miên cắn một miếng nhỏ và nói cám ơn.
Quý Minh Phương sướng rơn, anh trai Quý Minh Viên không nhịn được trợn mắt.
Có một viên khoai lang mà đòi mua chuộc em gái Miên Miên à?
Quý Minh Viên và Quý Minh Phương là hai anh em ruột, con của cậu ba Quý.
Còn Quý Minh Đống và Quý Minh Hiệp là con cậu hai, Quý Minh Đống mười lăm tuổi, Quý Minh Hiệp mười hai.
Họ lập tức tranh nhau gắp thức ăn cho Miên Miên. "Món này cũng ngon, nhai trong miệng giòn tan."
"Cá cũng ngon."
"Cá có xương, em gái Miên Miên không biết lừa xương, dễ bị hóc, ăn chân gà đi."
Vì thế, dưới sự quan tâm của mọi người, Miên Miên thậm chí không cần động đũa đã có một chén đồ ăn đầy.
Quý Trường Tranh thấy thế thì dời mắt đi.
Được rồi.
Không lo Miên Miên không ăn được.
Con trai nhà họ Quý đều rất hung tàn, gắp chậm thì đừng mơ mà ăn được cái gì.
Bà Quý thu một màn này vào mắt, mặt mày càng hiền lành nhu hòa, bà ấy luôn rất biết ơn Mỹ Vân.
Sự tồn tại của Mỹ Vân đã làm cho thằng nhóc vô pháp vô thiên trước kia quay đầu, biến thành một người bình thường có thất tình lục dục.
Như vậy rất tốt.
Bữa cơm này, ông Quý dường như cảm nhận được điều gì đó, quay đầu nhìn thoáng qua bạn già của mình, tuy không biết tại sao bà ấy lại vui nhưng ông cũng bất giác cười theo.
Sau khi cả nhà ăn xong, đàn ông giúp thu dọn đồ đạc.
Các nữ đồng chí uống trà cắn hạt dưa ở phòng khách, bọn nhỏ thì chạy ra ngoài chơi.
Thấy Miên Miên muốn ra ngoài, Thẩm Mỹ Vân dặn: "Đi theo các anh nhé con? Đừng để lạc."
Cứ đến Tết là mẹ mìn hay lảng vảng ngoài được.
Quý Minh Phương mạnh dạn nói: "Thím cứ yên tâm đi, dù cháu bị lạc, em gái Miên Miên cũng sẽ không lạc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận