[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1720: Ngày Thứ Một Trăm Chín Mươi Sáu Xuyên Không 1

Chương 1720: Ngày Thứ Một Trăm Chín Mươi Sáu Xuyên Không 1Chương 1720: Ngày Thứ Một Trăm Chín Mươi Sáu Xuyên Không 1
Quý Trường Tranh nói được làm được, buổi sáng hôm lên đường, anh thật sự yên lặng không tiếng động, vào khoảnh khắc anh mở cửa ra...
Trầm Mỹ Vân đã mở mắt, cô nhìn cửa sổ, chăm chú mất một lúc.
Chợt thấy có tinh thần, lập tức không ngủ được nữa mà dậy luôn, lấy hoá đơn thu đầu năm ra sắp xếp một lượt.
Sáng ngày mùng năm, cô đi tới trang trại chăn nuôi.
"Chị dâu, năm mới vui vẻ."
Tiểu Hầu vừa cho heo ăn xong đi ra, tay còn xách một cái thùng gỗ không, Trâm Mỹ Vân gật đầu: "Năm mới vui vẻ."
"Sĩ quan hậu cần có ở đây không?”
Sĩ quan hậu cần trực Tết, nhà ăn và trang trại chăn nuôi đều do anh ấy phụ trách.
Trầm Mỹ Vân: "Đến báo cáo sổ sách, kế toán Lưu với chị dâu tôi có nói ngày nào đi làm không?”
Trâm Mỹ Vân gật đầu, đi được một nửa lại nhớ ra chuyện gì đó, đưa cho cậu ta một nắm kẹo với hạt dưa: "Ăn đi, bao giờ ăn hạt dưa thì đi qua chỗ Tiểu Trường Bạch, mang vỏ hạt dưa sang cho nó."
"Mỹ Vân, sao cô lại đến đây?"
Lúc Trầm Mỹ Vân đến phòng làm việc nhỏ, sĩ quan hậu cần vẫn còn đang đọc báo, mấy ngày nay anh ấy trực, bao giờ nhà ăn rảnh việc thì sẽ đi tới trang trại chăn nuôi.
Tiểu Hầu gật đầu.
"Xem tôi nói mới gì này, phải là rốt cuộc cô cũng đến rồi." Mỹ Vân tới, anh ấy mới được nghỉ phép.
"Ở trong phòng làm việc nhỏ."
Tống Ngọc Thư và kế toán Lưu đã tới, lúc đến nơi còn cầm sổ kế toán theo. Lý Đại Hà đáp một tiếng.
Mười phút sau.
"Ở đây bọn tôi không phân chia ngày, cô tìm họ à?" Sĩ quan hậu cần đứng dậy, gọi Đại Hà bên ngoài: "Đại Hà, gọi kế toán Lưu với kế toán Tống, nói là trang trại chăn nuôi có chuyện tìm bọn họ."
Thẩm Mỹ Vân: "Mùng 5 mở hàng, chị không đi làm à?"
Giờ đang là mùng 5 Tết Nguyên Đán.
Thẩm Mỹ Vân bắt đầu kiểm tra sổ sách, Tống Ngọc Thư thở dài: "Mỹ Vân, em nghỉ ngơi chút đi, để mọi người cùng đón năm mới an lành."
"Gọi hai người đến là để kiểm kê sổ kế toán năm ngoái, xem thử xem trang trại chăn nuôi của chúng ta kiếm được bao nhiêu tiền lãi?"
Tống Ngọc Thư: "..."
Phần lớn mọi người đều phải hít một hơi dài, phải biết rằng, một hộ gia đình một năm lời được mười nghìn tệ đã khiến người ta cảm thấy kinh ngạc rồi.
Tống Ngọc Thư dùng phấn viết tổng thu nhập lên bảng đen nhỏ: "Đây coi như là tiền lãi của trang trại chăn nuôi kể từ khi thành lập bốn năm trước."
"Chủ yếu được chia làm ba phần. Phần thứ nhất là thu nhập từ trang trại chăn nuôi bán ra là 8. 350 tệ, phần thứ hai là thu nhập của năm ngoái, 184. 321 tệ, còn có hàng hóa từ Hợp tác xã cung ứng và trang trại chăn nuôi nữa là khoảng 1. 500 tệ nữa, tổng cả ba phần là 194. 171 tệ.
Cô ấy lấy sổ tổng, tìm một chiếc bảng đen viết lên đó: "Nào, kiểm lại xem thu nhập năm 1973 được bao nhiêu."
Nghe được số tiền này.
"Được thôi, chị tự nhận mình là một người cuồng công việc, không ngờ em lại cuồng hơn chị."
Thu nhập của họ tương đương với thu nhập của mười chín hộ gia đình khác đấy. Không dám tưởng tượng nếu tiên nằm ở trước mắt họ sẽ có bao nhiêu.
Nhìn vẻ mặt của mọi người, Tống Ngọc Thư biết họ đang nghĩ gì: "Trước tiên đừng có ngạc nhiên vì thu nhập lớn nhường này, còn phải xem chúng ta đã bỏ bao nhiêu vốn đã."
"Năm ngoái, chủ yếu tiêu cho việc xây dựng nhà máy và chỉ phí nhân công, trong đó, chi phí xây dựng nhà máy là khoảng 2. 100 tệ."
Chi phí này phần lớn dùng để mua gạch, bùn vàng, xi măng, ngói a-mi-ăng, những khoản này đã tiết kiệm đến mức không thể tiết kiệm được. Trước đó, họ còn phải dùng gạch vỡ để xây dựng tường trang trại chăn nuôi.
Phần lớn số gạch này là họ ký hợp đồng mua của các xưởng gạch, số gạch này rẻ thì có rẻ đấy, nhưng vẫn mất tiền mua mà, đúng chứ?
Hơn nữa, họ còn mua cả gạch miếng, nói a-mi-ăng và vải nỉ, rồi các khoản chỉ lớn hơn cho kệ sắt, lan can rồi máng lợn, chỗ này mất có hai nghìn mốt đã là rẻ lắm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận