[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1814: Ngày Thứ Hai Trắm Lẻ Năm Xuyên Không 8

Chương 1814: Ngày Thứ Hai Trắm Lẻ Năm Xuyên Không 8Chương 1814: Ngày Thứ Hai Trắm Lẻ Năm Xuyên Không 8
"Nếu mi muốn đi với ta, tới lúc đó hãy đi cùng ta về nhà, ta dẫn mi đi khám bác sĩ."
Ở một mức độ nào đó, Thẩm Mỹ Vân đã coi con khỉ Ma Các này như một người bạn rồi, đối phương đem tới cho cô rất nhiều lợi ích và sự vui vẻ.
Đương nhiên cô cũng không thể giương mắt nhìn khỉ Ma Các mất mạng được.
Sau khi Thẩm Mỹ Vân đặt túi đậu phộng và hạt dưa ở trước mặt nó, thì quay người chuẩn bị rời đi, kết quả là, đột nhiên con khỉ Ma Các dùng hết sức kéo túi đó chạy đi theo cô.
Điều này khiến cho Thẩm Mỹ Vân vô cùng bất ngờ, cô quay đầu cúi người xuống, hỏi nó: "Mi muốn đi cùng với ta sao?"
Khỉ Ma Các gật đầu, khẹc khẹc nói: "Đi với cô."
Không đi cùng với đối phương, nó cũng không còn con đường sống.
Sau khi Thẩm Mỹ Vân nghe thấy lời này, vô cùng vui mừng: "Đưa đồ ta xách cho, mi đi lại không tiện, ta bồng mi đi?"
Lương Chiến Bẩm nhìn thấy Thẩm Mỹ Vân ôm con khỉ Ma Các ở trên người, anh ta thấy vô cùng kinh ngạc.
Thẩm Mỹ Vân muốn ôm nó, không phải chuyện khó.
Cũng may Thẩm Mỹ Vân kịp thời phát hiện, trực tiếp ôm nó vào trong lòng, băng tuyết ở trên người khỉ Ma Các rớt xuống cổ tay của cô, suốt chặng đường đi từ Thanh Sơn về tới quân đội, nửa tiếng đồng hồ, khiến Thẩm Mỹ Vân đã nghĩ xong đối sách.
Nhưng mà, trèo không được bao lâu, cái chân bị thương đó không còn sức lực nữa, khiến cho khỉ Ma Các vô cùng buồn rầu.
Khỉ Ma Các chần chừ một lát, nắm lấy chân quần của Thẩm Mỹ Vân, rồi trèo lên trên, đây là tuyệt kĩ mà nó giỏi nhất.
Sau khi vừa vào quân đội, Thẩm Mỹ Vân trực tiếp đi tìm Lương Chiến Bẩm: "Quân đội bên này có phòng y tế không? Tôi muốn đi tìm bác sĩ" Cơ thể của khỉ Ma Các vốn đã nhỏ, thêm vào đó lại bị thương, và nhịn đói một thời gian dài rồi, bây giờ nó gầy đi rất nhiều.
Lương Chiến Bẩm gật đầu: "Ngay ở đằng trước, tôi dẫn cô qua đó."
Nghe người đó nói như vậy, khỉ Ma Các rất không vui, lập tức nhe nanh múa vuốt với Lương Chiến Bẩm, Thẩm Mỹ Vân vỗ vào đầu nó, vỗ về nó, sau đó nói với Lương Chiến Bẩm: "Con khỉ Ma Các này rất ngoan."
"Làm phiền anh dẫn tôi đi tìm bác sĩ phòng y tế với."
"Khỉ Ma Các rất hung dữ, cô cẩn thận đừng để nó cào cô bị thương."
Thẩm Mỹ Vân: "Chỉ nhờ anh coi giúp, bây giờ tình trạng của nó như thế nào, nếu không thể chữa, tôi sẽ đưa nó về."
Thẩm Mỹ Vân nói rõ tình hình, bác sĩ đó nhìn sơ qua, thở dài: "Quản đốc Thẩm, tôi không phải bác sĩ thú y."
Anh ấy sao có thể chữa bệnh cho động vật được."
Đi cũng tâm mười phút, thì tới phòng y tế của quân đội Thanh Sơn, đúng lúc có bác sĩ đang ngồi khám ở trong đó.
Lúc này Bác sĩ Ưng mới suy ngẫm nói: "Vậy thì cô hãy kêu con khỉ Ma Các này ngoan ngoãn một chút, tôi sẽ coi vết thương trên chân cho nó, đừng có cào tôi nha."
"Ta sẽ dùng nẹp cố định lại cho mi, nhưng làm như vậy sẽ ảnh hưởng tới việc đi lại của nó."
Rất nhanh bác sĩ Ưng đã kiểm tra xong cho nó.
Nhưng mà, lúc này khỉ Ma Các thật sự rất đau, uể oải cúi đầu xuống, không nói lại.
Lúc này, bác sĩ Ưng hết lời khen ngợi: "Con khỉ Ma Các này thật là thông minh, có thể nghe hiểu tiếng người." Nếu là lúc bình thường con khỉ Ma Các này sẽ bắt bẻ lại một câu, anh coi thường ai vậy.
"Tôi đoán là xác suất là bị gãy xương rồi, chỉ là không biết tình hình bên trong như thế nào." Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, khẽ nói với khỉ Ma Các hai câu, lúc đón nhận bác sĩ Ưng khám bệnh, cho dù khỉ Ma Các có đau tới mức nào, cũng không cựa quậy.
Thẩm Mỹ Vân nhìn qua khỉ Ma Các, giải thích với nó: "Dùng nẹp để cố định vị trí vết thương của mi, có ích cho việc khôi phục vết thương của mi, trong quá trình làm có thể sẽ hơi đau, mi cố gắng chịu đựng nha."
Khỉ Ma Các gật đầu một cách chần chừ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận