[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1922: Ngày Thứ Hai Trăm Mười Tám Xuyên Không 7

Chương 1922: Ngày Thứ Hai Trăm Mười Tám Xuyên Không 7Chương 1922: Ngày Thứ Hai Trăm Mười Tám Xuyên Không 7
Quý Minh Thanh: "Cho nên mẹ lập tức lấy lợi dụng tôi, quay về nhà họ Quý cướp đồ, sau đó đưa về nhà ngoại?"
Câu này bảo Cố Tuyết Cầm trả lời như thế nào bây giờ, đó là sự thật, nhưng là không có cách nào trả lời, bởi vì sự thật quá mức không chịu nổi.
Chị ta hút máu trên người nhà họ Quý, sau đó trở về tiếp tế nhà mẹ đẻ, đây là sự thật không thể chối cãi, nhưng cũng là sự thật chị ta không muốn thừa nhận nhất.
Cố Tuyết Cầm há miệng muốn phủ nhận, nhưng lại bị Quý Trường Đông trực tiếp cắt ngang, anh ấy quát lạnh một tiếng: "Đủ rồi!"
Một tiếng quát lạnh này, Cố Tuyết Cầm trong nháy mắt an tĩnh lại.
Quý Trường Đông nhìn chị ta, trong đôi mắt mang theo thất vọng nói không nên lời: "Cố Tuyết Cầm, cô về nhà đi."
Không ly hôn, là thể diện duy nhất anh ấy để lại cho đối phương, nhưng nhà họ Quý sẽ không cho phép chị ta trở về nữa.
Mà nhà của bọn họ, cũng không cho phép Cố Tuyết Cầm xuất hiện.
Điểm này Quý Trường Đông không muốn, vậy cũng chỉ có thể xem nhẹ.
"Cô nhớ đến vậy, nhà họ Cố mới là gốc rễ của cô."
Cố Tuyết Câm muốn nhào tới, nhưng lại bị Quý Trường Đông ngăn lại: "Trở về, hoặc là ly hôn, cô chọn một cái đi."
“Trường Đông...
Nhà họ Quý không phải, bọn họ cũng không phải, bọn họ ở trong mắt Cố Tuyết Cầm, vĩnh viễn cũng không quan trọng bằng người nhà họ Cố.
Không nói ra ly hôn trước, là bởi vì Quý Trường Đông không muốn chân chính đi đến một bước kia, bọn họ hiện giờ đều là người có uy tín, mà anh ấy còn muốn tiếp tục leo lên, một khi ly hôn thì là vết nhơ trên thân phận, điều này sẽ mang đến đả kích cho sự nghiệp của anh ấy. Cố Tuyết Cầm cho là mình nghe lầm, chị ta thì thào hỏi: "Trường Đông, anh nói cái gì?
Đây dường như là lợi thế duy nhất của chị ta.
Ở thời bấy giờ mà nói, đây là ly thân về nhà mẹ đẻ!
ebookshop.vn
Cố Tuyết Cầm sau khi nghe nói như thế, chị ta chợt giật mình một chút, giọng nói thê lương: “Quý Trường Đông, tôi sinh cho anh hai đứa conl"
"Đưa Cố Tuyết Cầm về!"
"Vậy tôi lập tức ra tay với nhà họ Cố." Quý Trường Đông vừa ra tay, lập tức nắm chặt bảy tấc của Cố Tuyết Cầm, đối với chị ta mà nói, ra tay với nhà họ Cố, so với ra tay với Quý Minh Thanh, càng làm cho chị ta sợ hãi.
"Ly hôn hoặc về nhà mẹ đẻ, cô tự lựa chọn đi."
Cố Tuyết Cầm rống to: "Tôi không chọn."
"Nếu không, cô cho rằng cô có thể đứng trước cửa nhà họ Quý sao?" Quý Trường Đông nhìn chị ta, tia tình cảm cuối cùng trong mắt cũng biến mất theo.
Nói trắng ra, trong mắt Cố Tuyết Cầm, người chị ta quan tâm nhất không phải chồng, cũng không phải con, mà là người nhà mẹ đẻ của chị ta.
Quý Trường Đông nhìn chị ta, không nói gì, nếu anh ấy thật sự tàn nhẫn, sẽ không dung túng Cố Tuyết Cầm đi đến bước này.
Nhà họ Cố hiện giờ vốn là bấp bênh, nhược điểm bên ngoài lại càng là một đống lớn, nếu Quý Trường Đông thật sự ra tay với Cố gia, vậy nhà họ Cố cũng không có đường xoay người.
Nghe Quý Trường Đông nói muốn ra tay với nhà họ Cố, Cố Tuyết Cầm đặt mông ngồi dưới đất, chị ta ngẩng đầu nhìn anh ấy, trong mắt chảy xuống hai hàng nước mắt: "Quý Trường Đông, anh thật tàn nhẫn."
Đó mới là điều đáng buồn nhất. Thậm chí, ngay cả nhà ở bây giờ, sợ là đều phải bị tịch thu trở về, đến loại người nhà họ Cố kia, thật sự muốn tra một chút, trong tay ai có thể là triệt để sạch sẽ đâu?
Người nhà mẹ đẻ của chị ta ở trong lòng của chị ta, vĩnh viễn đều là xếp thứ nhất.
Anh ấy mới là người không quả quyết nhất của nhà họ Quý.
Cho nên, mới tạo thành viễn cảnh con trai lớn và con trai nhỏ có gia đình không trọn vẹn, vợ thì chỉ chăm chăm về nhà mẹ đẻ, nói trắng ra, đây là thất bại của Quý Trường Đông.
"Đưa cô ấy đi."
Anh ấy nói với con trai út Quý Minh Thanh: "Bảo chú Trương đưa cô ấy về nhà ngay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận